Chương D28

Có lẽ khoảng cách giữa chúng tôi bắt đầu từ buổi tối hôm ấy,

khi hắn nói: “Anh vốn không muốn là tình đầu của ai.”

 

Một câu giải thích lại như trần thuật, gõ thẳng vào những cảm xúc đang hỗn loạn trong lòng tôi thời điểm đó. Tôi đã biết ghen ghét, biết đố kỵ, biết lo sợ khi đứng trước hắn. Và giờ tôi còn biết cảm giác đau đớn vì phải kìm nén một thứ quá lâu trong lòng.

 

Thế nên tôi giữ khoảng cách với hắn, khách sáo với hắn, đặt hắn ở đuôi mắt. Nhưng có lẽ, chỉ vì tôi sợ hắn sẽ nhận ra. Nhiều lúc tôi ước mình trở về hồi bé, cái gì cũng không biết nên cái gì cũng dám làm.

 

Giờ lớn rồi, biết nhiều thứ quá,

nên không còn dũng cảm nữa.

 

Sau này, khi hắn kéo tay tôi hỏi: “Em bỏ đi cùng anh nhé?”

Tôi đã bảo là: “Em không dám nữa.”

Hôm trường tổ chức hội thao, thầy toán cải biên trò bịt mắt bắt dê thành “bịt mắt bắt nhau” gây náo loạn cả sân nhỏ. Luật chơi rất đơn giản, hai người bịt mắt tiến về phía trước để tìm đối phương, ở giữa đặt các loại chướng ngại vật để tăng thêm độ khó và gây thêm độ hài cho phần thi.

Tới gần cuối giờ vẫn chẳng có cặp nào “bắt” được nhau, nếu không phải ôm nhầm người thì là ôm đất, khiến khán giả xung quanh cười nghiêng ngả. Càng về sau các cặp đôi càng cẩn thận di chuyển hơn, vài người còn cố học thuộc đường đi nhưng nào biết khi bắt đầu vòng mới mọi thứ đã bị thay đổi.

Cuối cùng có một người cười rất tươi, vừa bước vào sân liền chạy một mạch về phía trước nhưng được nửa đường thì vấp ngã, kêu lên thất thanh. Thầy cũng giật mình, đang định chạy vào giúp thì người còn lại của cặp đôi đã đến đúng vị trí, ôm người kia dậy, giành chiến thắng.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Tập truyện ngắn: 100m Cô Đơn
Tác giả: MKT
Thể loại: Kẹo Lạc

Danh Sách Chương (45)