Chương D24

“Một người sống tốt, một trăm người sống tốt, một triệu người sống tốt, tất cả đều sống tốt thì thế giới này sẽ tốt. Thế nên, em cần gì phải sống vì người khác, em tự sống tốt là đủ rồi”.

Tôi dùng giọng điệu của hắn để đáp trả khi hắn hỏi tôi tại sao. Lúc ấy tôi đang ngồi nghiêng ngả trong quán rượu cùng đám người lạ.

Men cay bốc từ ngực lên khóe mắt làm tôi không nhìn rõ gương mặt hắn, chỉ biết hắn cứ lặng đứng đấy cùng cái bánh kem trên tay.

Mãi sau hắn mới lên tiếng:

“Đừng tự cho mình đáng thương nữa, thế giới này không nợ một đứa như em.”

Tôi nghe ra giọng hắn không phải khuyên nhủ cũng chẳng cảm thán, chỉ đơn giản đang trần thuật một sự thật thôi. Nên âm điệu nhẹ tênh, vừa thoát ra đã bị tiếng nhạc chát chúa dìm xuống rồi biến mất.

 

Thế giới này không nợ tôi, vậy tôi

tự hành hạ cho ai xem?

Bộ phim chiếu trên mạng đột nhiên nổi tiếng, giới truyền thông như vớ được vàng, tới tấp lên bài câu viewLượt xem. Trong buổi phỏng vấn với đoàn làm phim, phóng viên cố tình hỏi móc mỉa để bắt lỗi nhưng diễn viên chỉ bình thản đáp lại:

“Khán giả của em chỉ cần một người cũng đủ rồi.”

“Là ai thế?”

“Là em.”

Mặc kệ thái độ của diễn viên, phóng viên vẫn tiếp tục hỏi:

“Vậy em không cần người khác làm khán giả à?”

“Có chứ ạ. Nhưng em cần khán giả cho phim em đóng, chứ không cần khán giả cho cuộc đời em.”

Diễn viên nở nụ cười xã giao, nói nốt một câu rồi rời đi.

“Đời em, mình em xem là đủ, không có cát-xê nên cũng không nhận phỏng vấn.”

Chú thích

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận
    Tập truyện ngắn: 100m Cô Đơn
    Tác giả: MKT
    Thể loại: Kẹo Lạc

    Danh Sách Chương (45)