Chương D21

Dạo này đi tái khám bác sĩ nói tôi đừng suốt ngày tiêu cực nữa, nên nhớ lại những ký ức đẹp để tâm trạng tốt hơn, giúp ích cho liệu trình chữa bệnh.

Lúc đi về tôi đã nghiêm túc suy nghĩ nhưng nhất thời chẳng biết chọn ký ức nào. Tình cờ ngang qua ngã tư tôi thấy bảng quảng cáo ngoài trời của công ty cũ, cuối cùng cũng nhớ ra một chuyện

Giờ ra chơi hôm ấy tôi đang nằm bò trên bàn lải nhải về ước mơ sau này của mình thì hắn cắt ngang hỏi:

“Ước mơ của em bán bao tiền?”

Tôi như bị dội gáo nước lạnh, bực dọc trách móc hắn coi thường ước mơ của mình. Rồi đột nhiên hắn cúi xuống sát với tầm mắt tôi, nhìn đến mức tôi cũng phải ngượng ngùng tránh đi, rồi môi hắn cong cong nói:

“Anh hỏi để mua.”

“Anh mua làm gì?”

“Vì ước mơ của em không có anh.”

Hắn trả lời rồi quay lên, trong thoáng chốc dường như tôi thấy tia sáng chợt tắt trong ánh mắt hắn.

 

Hồi đấy tôi còn nghĩ ước mơ của mình là vô giá,

vậy mà sau này

tôi thẳng tay bán đi với hợp đồng bốn triệu bạc.

 

Là tháng lương đầu tiên ở công ty cũ.

 

Đã có lúc tôi nghĩ, nếu biết sự thật ấy liệu hắn có trả giá cao hơn để mua không?

Vì ngày tôi từ bỏ ước mơ

cũng là ngày tôi từ bỏ hắn.

Vừa dừng xe ở ngã tư cậu trai nhỏ đã phấn khích reo lên, tay chỉ về phía bảng quảng cáo ngoài trời gần đó.

“Mẹ! Con muốn uống cái kia! Sau này con cũng muốn trở thành siêu nhân!”

Thấy con đòi hỏi vô cớ bà mẹ chỉ cười đáp:

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Tập truyện ngắn: 100m Cô Đơn
Tác giả: MKT
Thể loại: Kẹo Lạc

Danh Sách Chương (45)