Chương D13

Đã có lúc tôi nghi ngờ hắn.

Hắn đột nhiên không đi học về chung với tôi nữa. Hắn có những cái hẹn vào cuối tuần. Đôi khi hắn lại đột ngột biến mất.

Linh cảm báo với tôi rằng có gì đó đang xảy ra, chỉ là tôi không biết phải dùng cảm xúc gì để đối mặt với nó.

Rồi trong trường rộ lên một tin đồn.

Tôi càng bối rối hơn, trong lòng bắt đầu nảy mầm những suy nghĩ không tên. Chẳng hiểu sao lúc ấy tôi lại chọn trốn tránh hắn.

Bây giờ nghĩ lại, cái tính ích kỷ của tôi thật dễ khiến người ta chán ghét, chỉ biết lo cho cảm xúc của mình, bỏ mặc hắn cô đơn dưới áp lực miệng lưỡi người đời.

Cái ngày tôi ném chiếc bánh xuống đất, hắn bảo:

“Sao em cứ luôn cho mình là nạn nhân thế? Nếu em dám nhìn vào sự thật thì đã không sợ bị phản bội!”

Rồi hắn bỏ mặc tôi đứng giữa ngổn ngang mảnh vỡ và tiếng nhạc ong tai. Dưới mặt đất trộn lẫn những màu xanh đỏ, hỗn độn như cuộc sống của tôi lúc ấy.

Nhìn bóng lưng lạc lõng của hắn chen trong đám người xa lạ, tôi chợt nhận ra mình yếu đuối thế nào.

Có lẽ hắn đúng,

nghi ngờ chỉ chứng tỏ tôi đang muốn được thương hại mà thôi.

 

Nếu tôi tin hắn, có khi nào

kết cuộc của chúng tôi sẽ khác…

Cô đâu muốn trở thành nữ chính trong truyện ngôn tình!

Thế mà có ngày cô nghe người ta kể chuyện đời mình như kể một bộ phim lạ lẫm đầy bi hài. Cứ như thể họ là khán giả trung thành vẫn luôn giương mắt nhìn màn hình để soi từng giây từng phút cô trải qua vậy.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Tập truyện ngắn: 100m Cô Đơn
Tác giả: MKT
Thể loại: Kẹo Lạc

Danh Sách Chương (45)