Bài 8: Hồn Nước

Một lưỡi gươm thiêng, lưu hồn nước.

Lời thề sông núi, nặng oằn vai.

Quốc thù, gia hận, ai người hiểu?

Non nước lưu danh, sử anh hùng!

Sáng tác: 27/5/2021

P/s: Bài này là đọc tiểu sử của một nhân vật lịch sử mà đột phát cảm hứng. Đại loại, người vốn hậu duệ tông thân hoàng tộc, vì mất nước mà lưu lạc tha hương. Trên vai mang nặng nợ nước thù nhà, xót xa khi hướng về quê cũ, mịt mờ bóng ải quan vạn dặm nhưng không thể quay về. Chỉ có thể âm thầm nhớ mong trong lòng.

Quà Tặng

số lượng Nước mía Không Đường bài viết đã được tặng 1

  • Liên Khai đã tặng Nước mía Không Đường kèm lời nhắn: Đọc bài thơ mà thấy lòng nặng trĩu. Gửi tác giả một ly nước mía không đường. Mong rằng chút vị ngọt nguyên bản của quê hương có thể xoa dịu đi phần nào cái đắng chát của nợ nước thù nhà.
    2025-09-16 18:40:53

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận