Sân khấu về khuya đã hạ màn,
Sao em còn không tháo lớp hoá trang?
Diễn làm chi vai hề trên ấy,
Tạo tiếng cười cho những kẻ mua vui.
Họ cười vì nét diễn ngây ngô,
Chưa trải đời nên còn nhiều khờ dại.
Em đi qua giữa bao cơn giông tố,
Sao đến giờ vẫn diễn mãi một vai?
Chán không em?
Chán rồi thì đừng diễn nữa!
Tháo phấn son cất hết vào lồng,
Trả cho đời một gương mặt sạch trong!
P/s: Nhớ lại hoàn cảnh lúc sáng tác bài này hình như cơ mồm có hơi giãn một tí… Tính không đăng, nhưng thôi, ai hiểu sao thì hiểu đi… Năm viết hình như đâu 2021 hay 2022 gì đấy. Viết rồi bỏ xó một góc, nay đi dọn dẹp mới phát hiện ra nó… Ai vì cái tên tiêu đề mà nhào vô, lầm chết người không đền mạng nhé… Nói trước là cơ mồm nó giãn rồi đó…
Bình Luận