Bài 22: Tạ Quân Tử

Sáng ra quân tử hỏi chào

Đon đả lời rào, hỏi trước đón sau,

Hoa thơm cỏ lạ nhường nào,

Đã có anh hào để ý anh thương.

Thoáng nghe quân tử tỏ tường,

Em cũng thẹn thuồng, thỏ thẻ thưa qua.

Vốn em thân phận bọt bèo

Nói cho quân tử phận nghèo hẩm hiu

Nếu muốn em cũng làm liều,

Ra chiều hỏi đáp, đặng mà rõ hay

Chàng rằng hậu duệ công khanhCông khanh: Ý chỉ quan to, có địa vị cao.,

Gia thế cũng hàng vọng tộc trâm anhVọng tộc trâm anh: Vọng tộc là dòng họ có danh tiếng, trâm anh “Trâm” là để cài tóc, “anh” là giải mũ – mũ áo trang sức của người hiển quý không phải quan cao lộc hậu thì cũng thuộc hàng quyền quý.,

Hôm nao tính được ngày lành,

Tính thêm tuổi tác, niên canh đủ đầy,

Ta sớm hiệp vầy mai trúc

Nàng về nở nhụy, túc tồn hậu laiNở nhụy: Khai hoa nở nhụy ý chỉ sinh con đẻ cái, tức tồn hậu lai là có con cháu (có hậu) sau này..

Sinh một rồi lại sinh hai,

Nối dõi tông đường, phụng sự tổ tiên.

Trên thì hiếu thuận mẹ cha,

Dưới thì hoà thuận, xử hoà chị em

Thế mới xứng dâu hiền dâu thảo,

Cho mẹ cha đẹp mặt đẹp mày.

Rõ ràng lời đẹp ý hay

Nghe qua lảnh lótLảnh lót: Âm thanh vang vọng đến chói tai., em đây hoảng hồn.

Vội vàng trấn tĩnh tâm hồn,

Tạ ơn quân tử, đã tồn lòng thương.

Em vốn biết phận hồng thườngHồng thường: Thường trong cụm này có nghĩa là xiêm áo. Ở đây tác giả cố ý ghép theo dụng ý chỉ phận hồng nhan, thay vì để phận quần thoa nghĩa là quần và trâm cài đầu thì mình để là hồng thường với ý dù là phận má hồng nhưng cô gái không thích lược giắt trâm cài, cô có suy nghĩ, chính kiến của mình, không vì mình là phái yếu mà chịu điều thua kém.,

Chú thích

    Lời tác giả

    Lâu lâu em lại ngẫu hứng một bài cho vui?

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận