Bài 16: Than Cho Phận Nàng
Em lấy chồng thuở mười ba
Đến khi mười sáu, em đà hai con.
Nhớ cái thuở em còn son,
Chàng đà hứa hẹn, lòng son trọn gìn.
Chàng đi lo chữ công danh,
Con mình em gánh, mẹ già em lo.
Chàng về, chàng lại phụ em,
Cưới vợ sang giàu, quên tình tấm mẳn.
Uổng công em đợi, em chờ,
Chờ chàng đỗ đạt, quên lời thề xưa.
Tình vợ chồng trăm năm ân nghĩa,
Chàng học chi ba cái thói bưởi bòng.
Uổng công thầy dạy thầy khuyên,
Chàng đi quên hết, nghĩa nhân thầy truyền.
Học thêm cái thói gian ngoa,
Uổng công đọc sách, học ba năm trường.
Dù rằng:
Mẹ là mẹ của đôi ta,
Chàng đi gửi lại quê nhà em trông.
Giờ thì chàng quý chàng sang,
Hiển vinh một họ, mẹ già em mang.
Con em vẫn nuôi, vẫn dưỡng,
Nuôi được chàng, há chẳng dưỡng được con!
Em nuôi con lớn thành người,
Dạy câu ân nghĩa, làm người thủy chung.
Sống cho trọn hiếu tròn ân,
Để cho thiên hạ, thôn lân được tường.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Danh Sách Chương (21)
- Bài 1: Tặng Cô Em Thất Tình
- Bài 2: Giai Nhân Việt Quốc
- Bài 3: Mưa Buồn Kỷ Niệm
- Bài 4: Chiều Biên Giới
- Bài 5: Khóc Quan Trạng
- Bài 6: Xứ Huế
- Bài 7: Khúc Tương Tư
- Bài 8, 9: Hồn Nước và Chinh Nhân
- Bài 10: Vua Bà
- Bài 11: Người Nghĩa Sĩ
- Bài 12: Tổ Quốc Gọi Tên Anh
- Bài 13: Tình Trên Sông Quê
- Bài 14: Xuất Chinh
- Bài 15: Kiếp Người
- Bài 16: Than Cho Phận Nàng
- Bài 17: Niệm Bùi Thị Xuân
- Bài 18: Lời Tỏ Tình Trong Gió
- Bài 19: Tiễn Biệt
- Bài 20: Không Hẹn
- Bài 21: Gấp Áo Cà Sa
- Bài 22: Tạ Quân Tử
Bình Luận