Bài 14: Xuất Chinh
Giặc Nguyên lại lấn biên thùy,
Đức vua có chiếu, truân binh diệt thù.
Chiếu rằng: “Non nước lâm nguy,
Ai người anh dũng, đồng lòng đứng lên.”
Lệnh vua ban khắp gần xa,
Nam đinh, trai tráng, đồng ra chiến trường.
Lệ chia ly, ngân khoé mắt,
Thiếp nén lòng để chảy ngược vào tim.
Giữ nụ cười thắm bờ môi,
Thiếp đưa chàng, theo tiếng gọi non sông.
Nàng rằng: “Chàng hãy đi nhanh!
Đi đánh lũ giặc xâm lăng ngông cuồng.
Đánh cho chúng sợ, chúng què,
Đánh cho bọn chúng, e dè mới thôi.
Đánh từ dưới, đánh lên trên,
Đánh cho bọn chúng, chênh vênh co càng.”
Nàng thủ thỉ:
“Chiến địa chàng tắm máu xương,
Thiếp thời vun vén, hậu phương cho chàng.
Chàng đi bảy núi, năm non,
Thiếp thời giữ vẹn, lòng son chờ chàng.
Đợi khi tan bóng giặc thù,
Mình thời đoàn tụ, quy hồi cố hương.”
Hết.
Cảm xúc khi tình cờ đọc lại cuộc kháng chiến chống quân Mông – Nguyên lần thứ hai của nhà Trần. Thời gian sáng tác chắc tầm năm 2021.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Danh Sách Chương (21)
- Bài 1: Tặng Cô Em Thất Tình
- Bài 2: Giai Nhân Việt Quốc
- Bài 3: Mưa Buồn Kỷ Niệm
- Bài 4: Chiều Biên Giới
- Bài 5: Khóc Quan Trạng
- Bài 6: Xứ Huế
- Bài 7: Khúc Tương Tư
- Bài 8, 9: Hồn Nước và Chinh Nhân
- Bài 10: Vua Bà
- Bài 11: Người Nghĩa Sĩ
- Bài 12: Tổ Quốc Gọi Tên Anh
- Bài 13: Tình Trên Sông Quê
- Bài 14: Xuất Chinh
- Bài 15: Kiếp Người
- Bài 16: Than Cho Phận Nàng
- Bài 17: Niệm Bùi Thị Xuân
- Bài 18: Lời Tỏ Tình Trong Gió
- Bài 19: Tiễn Biệt
- Bài 20: Không Hẹn
- Bài 21: Gấp Áo Cà Sa
- Bài 22: Tạ Quân Tử
Bình Luận