Bài 11: Người Nghĩa Sĩ
Giặc thù, trực bủa vây tứ phía,
Nước cạn, lương khô, người ngựa mỏi.
Thần ngại chi hai chữ hi sinh,
Khoác long bào cải dạng đổi hình,
Thay chúa xông pha nơi tử địa,
Quên mình, giữ vẹn chữ thù chung,
Tấc đất, ngọn rau, tròn ơn nước,
Đền đáp ân xưa, một nghĩa tình.
Tròn câu trung hiếu, gương ngời sáng,
Rạng danh thanh sử, đức người xưa.
Sáng tác: Chắc đâu tầm đầu năm 2021 hay cuối năm 2020 gì đó. Lâu quá cũng không nhớ, mà lúc viết thì quên ghi ngày rồi.
P/s: Ý thơ lấy từ tích Lê Lai cứu Lê Lợi trong lần bị quân Minh bủa vây.
Giữa năm 1418, quân Minh huy động lực lượng bao vây căn cứ Chí Linh, quyết giết bằng được Lê Lợi. Hoàn cảnh càng trở nên khó khăn hơn khi lương thực cạn kiệt, nghĩa quân phải ăn cả ngựa chiến để cầm cự qua ngày. Trước tình hình đó, Lê Lai đã cải trang làm Lê Lợi, chỉ huy một toán cảm tử quân đi phá vòng vây hấp dẫn ánh mắt của quân giặc để Lê Lợi và nghĩa quân có cơ hội thoát thân.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Danh Sách Chương (21)
- Bài 1: Tặng Cô Em Thất Tình
- Bài 2: Giai Nhân Việt Quốc
- Bài 3: Mưa Buồn Kỷ Niệm
- Bài 4: Chiều Biên Giới
- Bài 5: Khóc Quan Trạng
- Bài 6: Xứ Huế
- Bài 7: Khúc Tương Tư
- Bài 8, 9: Hồn Nước và Chinh Nhân
- Bài 10: Vua Bà
- Bài 11: Người Nghĩa Sĩ
- Bài 12: Tổ Quốc Gọi Tên Anh
- Bài 13: Tình Trên Sông Quê
- Bài 14: Xuất Chinh
- Bài 15: Kiếp Người
- Bài 16: Than Cho Phận Nàng
- Bài 17: Niệm Bùi Thị Xuân
- Bài 18: Lời Tỏ Tình Trong Gió
- Bài 19: Tiễn Biệt
- Bài 20: Không Hẹn
- Bài 21: Gấp Áo Cà Sa
- Bài 22: Tạ Quân Tử
Bình Luận