Vô Đề 1
Vô Đề
Khi mai này nước mắt em không còn rơi nữa,
Xin hãy niệm hồn tôi bằng một nụ cười.
Nơi đáy mắt không còn vương buồn khổ,
Nhớ về nhau với ký ức xanh rì,
Và câu chuyện hoang hoải cả hồn thơ.
Chú Dế Mèn mang theo cánh buồm đỏ thắm,
Cùng bạn bè rẽ sóng tới đảo hoang.
Sau tủ áo, Peter và Pan đang đợi đó
Sáo vang lên, cùng xỏ đôi giày đỏ,
Hát ngân nga đi tìm Bà Chúa Tuyết,
Ước một điều kì diệu cho chiếc mũi cành cây
Chú lính chì cùng chiếc chân gỗ sửa lại.
Hạnh phúc bên nàng tiên cá mãi về sau.
Bà bán nước lại têm trầu cánh phượng,
Kể Lang Liêu nghe chuyện quả thị nhiệm màu.
Trái dưa hấu ba chìm bảy nổi tiến cung vua
Thưa câu chuyện nỏ thần và giếng Ngọc,
Đức Thánh Tổ rèn kiếm thiêng chính khí Bạch Đằng
Gửi Rùa Thần mang gươm giữ núi sông.
Hồ Lục Thủy xanh ngắt từ Đinh, Lý
Thác Trần, Lê vẫn mực thước kiên trung.
Độc Tôn Bút Tháp, tựa Nghiên viết:
Sau ngàn đời vẫn xanh thẳm mắt em.
– Tịch –
– 03/06/2023 –
Lời tác giả
Đừng hỏi tôi bài thơ này có ý nghĩa gì, đơn giản là trời nóng hun cháy não nên chữ nó phải nhảy ra thôi. Nhưng nói thế không có nghĩa là nó vô nghĩa, vô tri. Chỉ là để thấm được sự điên khùng này chính tác giả cũng phải ngồi suy ngẫm, từ từ cảm nhận lại đã.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận