Nhị Hà
Nhị Hà
Nhị Hà nước chảy xiết về Đông
Đất cuộn sóng sâu hồng cả nước,
Tựa máu phương xa gửi quê nhà
Của người đi, về không được nữa.
Vạn lý gần, vạn lý xa xa
Sông ơi nhờ sóng đem thương nhớ
Gửi theo đất mẹ chút tàn hồn.
Dẫu hồng thuỷ chia bờ xa cách
Sau ngàn năm vẫn bên lở bên bồi.
(Nước chảy, phù sa vẫn đỏ dòng.)
– Tịch –
Dù đã nhiều năm rồi nhưng giờ đọc lại vẫn bồi hồi với hai câu cuối. Vốn là phải chọn một trong hai nhưng đến giờ vẫn không sao chọn được. Thôi thì đành là người tham lam chọn cả hai như vậy đi
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận