Hạnh ngộ

Dạo gần đây, tôi hay vội vã. Lao vào những con người, những điều mới mẻ rất nhanh. Cảm giác con tim nơi lồng ngực cứ hối hả, cứ thiết tha tìm kiếm một điều gì đó trong đời.

Sau những cuộc khủng hoảng hiện sinh, tôi cũng tìm ra được cho mình một lý tưởng sống – nghe có vẻ to lớn và màu mè. Nhưng mà, tôi chỉ hiện thực hóa nó được một nửa. Vì khi ta sống, chẳng phải chỉ có một mình ta trên đời. Lắm lúc thân bất do kỷ, trói buộc ta vào nhiều thứ quy chuẩn mà xã hội ngầm đặt ra.

Thường thì cái gì bị trói buộc quá lâu, nó dễ hình thành nên vết hằn, ví dụ vết hằn trong bản thể mỗi người. Trói buộc càng nhiều thì khát khao được giải phóng càng mãnh liệt.

Tôi cứ thế, để bản thân mình bị trói buộc. Có chăng là vùng vẫy đôi lần để mong sự trói buộc ấy nơi lỏng phần nào.

Và rồi tôi gặp anh, người được nhắc nhiều qua những lần tôi ghé thăm Nhà.

Cuộc hạnh ngộ này có lẽ đã được báo trước.

Nhìn anh, bằng đôi mắt tò mò và chờ đợi một điều gì đó vô thức – liệu rằng người này có sắp sửa làm cuộc sống mình rối tung cả lên hay không?

Sự rối tung, là cần thiết, bởi tôi biết mình đã nằm trong khuôn phép quy tắc quá lâu, đứa trẻ trong tôi thì lại như cơn gió, muốn thoát ra khỏi căn phòng kín mít tối đen ấy.

Nhìn anh, tôi thấy sự tự do, lãng đãng trôi như áng mây trên trời. Tất nhiên, là theo cảm nhận chủ quan của tôi.

Cuộc gặp gỡ diễn ra vào lúc tôi đang vừa nổ tung đâu đấy trong “chu kỳ bất ổn định kỳ” của mình không mấy làm tôi xao động nhiều.

Lời tác giả

Mưa nào rơi hiên vắng?
Mắt nào chất ưu sầu?
Sương ướt trắng đêm thâu,
Hạnh ngộ, ta cùng bước.

30.08.22 - Đà Lạt, Trên đỉnh yên bình.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Tập tản văn: Yên
Tác giả: Thích Ăn Thịt Gà
Thể loại: Tản Văn

Danh Sách Chương (6)