“Tự CMN Kỉ” (*)
Ê, ngoài kia đời trôi.
Con người chạy quanh như đám rối.
Sống rồi chết đi dù trăn trối.
Cũng trở về một chữ không mà thôi.
A, trong này đời cũng trôi.
Dù chỉ ngồi yên mà vẫn rối.
Có khi muốn tan đi, không trăn trối.
Bởi làm gì cũng hoá hư không thôi.
Ê a, cuộc đời bắt đầu trôi.
Từ đó ánh sáng dần vào tối.
Vạn dặm cuộc đời thành vô lối.
Vạn năm cũng chỉ một… là tôi.
Một lần ngồi “tự kỉ” thấy cuộc đời bắt đầu bằng tiếng ê a. Thế là có bài này.
(*): Đề bài thơ viết tắt vì đây là câu cửa miệng của các bạn trẻ có chút nhạy cảm. Tự CMN Kỉ = tự con mẹ nó kỉ, nghĩa tương đương với tự kỉ. Chỉ là nhấn mạnh hơn và có chút hơi hướng bất cần.
Lời tác giả
Đã là "tự kỉ" thì chắc cũng không cần nói nhiều. Và mình nghĩ không ít bạn cũng đôi lần, đôi chục lần, đôi trăm lần, đôi ngàn lần..."tự kỉ" như mình.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận