Trôi
Trời tối, đêm trôi, tôi ơi tôi.
Giường ấm, chăn êm, thôi mơ thôi.
Ngày tới, nơi xa, ôi bao la.
Một lối, riêng ta, ngân câu ca.
Màu lá, xanh xanh, ôi bao năm.
Vàng úa, nâu nâu, vương nơi đâu.
Mùa tới, nhăn nheo, trên đôi môi.
Ngày tháng, xuân xanh, theo hơi thu.
Có đôi khi cầm cái điện thoại lên gõ đại một câu cái nó ra câu thứ hai rồi thứ ba. Giờ đọc lại phát hiện ra vài điều lạ lạ về bài này.
+ Tất cả các câu đều là Bằng – Trắc – Bằng… Bằng. Là huyền – sắc rồi tất cả là không.
+ Bỏ hai chữ đầu mỗi câu vẫn chấp nhận được và thành bài độc vần bằng, cho mình cảm giác chơi vơi:
Đêm trôi, tôi ơi tôi.
Chăn êm, thôi mơ thôi.
Nơi xa, ôi bao la.
Riêng ta, ngân câu ca.
Xanh xanh, ôi bao năm.
Nâu nâu, vương nơi đâu.
Nhăn nheo, trên đôi môi.
Xuân xanh, theo hơi thu.
+ Bỏ hai chữ giữa cũng chấp nhận được:
Trời tối, tôi ơi tôi.
Giường ấm, thôi mơ thôi.
Ngày tới, ôi bao la.
Một lối, ngân câu ca.
Màu lá, ôi bao năm.
Vàng úa, vương nơi đâu.
Mùa tới, trên đôi môi.
Ngày tháng, theo hơi thu.
+ Bỏ ba chữ cuối cũng chấp nhận được:
Trời tối, đêm trôi,
Giường ấm, chăn êm,
Ngày tới, nơi xa,
Một lối, riêng ta.
Màu lá, xanh xanh,
Vàng úa, nâu nâu.
Mùa tới, nhăn nheo,
Ngày tháng, xuân xanh!
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận