Đôi Ta

Đã lâu rồi anh không thấy em cười.

Cái nụ cười, vì dòng đời mà tắt?

Ngày từng ngày trôi qua trong hiu hắt.

Em tắt nụ cười hay tắt lửa trong mắt anh?

 

Khoảng trời anh đi vẫn xa và vẫn xanh.

Vẫn nhộn nhịp phố phường vui đông đúc.

Vẫn núi rừng, tiếng nói cười chen chúc.

Đã lâu rồi, anh đứng nhìn từ xa!

 

Kỉ niệm nào, kỉ niệm của Ta- Ta?

Bởi hai người không bao giờ là một cả.

Hạnh phúc, rã rời, chơi vơi, vất vả…

Trong cảm nhận của mỗi người, vĩnh viễn chỉ là Ta.

Lời tác giả

Bấy lâu nay anh nhìn vào em và anh tự hỏi. Là em thật sự không cười hay trong mắt anh, anh không thấy em đang cười, em hạnh phúc? Dòng đời làm ta nguội lạnh hay chính em đã tắt đi ngọn lửa trong anh?
Giống như anh, cuộc sống xung quanh vẫn trôi qua như nó vẫn thế, không có gì là thay đổi. Chỉ có anh không còn hòa mình vào đó nữa, anh tách mình ra, đứng nhìn từ xa.
Những thứ anh nhớ về, những thứ em nhớ về là kỉ niệm của đôi ta hay là kỉ niệm của Ta và Ta. Vì mỗi người dù sao chăng nữa cũng là một cá thể riêng biệt. Chẳng thể nào giống nhau hoàn toàn trong suy nghĩ, cảm nhận. Và anh nhận ra mọi thứ rõ ràng không có đôi ta mà chỉ có Ta và Ta.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Tan
Tác giả: Song Hồ
Thể loại: Thơ

Danh Sách Chương (5)