ảnh bìa bài viết Sóng tuôn
Đã duyệt

Sóng tuôn
Bài viết thuộc sự kiện: Sóng Bút Lạc Hồng Kỳ II – Ra Khơi

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Luis Tran
  • Thể loại: Kẹo Lạc
  • Thể loại phụ: Hồi Ký
  • Nguồn: Khôi Văn Quán
  • Thiết kế bìa: Thiết kế bởi Luis Trần bằng Nikon Coolpix S62000 và chỉnh màu lightroom
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem
Tổng số quà
3

“Trên chuyến tàu hoả bắt đầu toả khói cùng những bánh răng xe xình xịch chuyến bánh, tôi biết rõ về ngày mai của mình qua những cơn sóng lớn đang gầm gừ ngoài kia. Tôi biết rõ về những gì diễn ra sẽ âm u, tối tăm đến nhường nào, nhưng tôi vẫn quyết định RA KHƠI để bỏ lại những “khối đen nhầy nhụa” đầy vướng bận. Tôi quyết định ra khơi để gặp gỡ những mảnh hồn của biển, tìm về cái chân thật, giản dị của con người. Lần ra khơi này là thế, là tưới cho linh hồn cằn cỗi này bấy lâu chưa được SỐNG. Hoá ra điều đáng sợ nhất không phải là RA KHƠI, mà là để mình mặc cho cơn sóng biển nhấn chìm, là khi màu đen che khuất ánh sáng cuối cùng trong đồng tử…”

# Luis Tran - Sóng tuôn

Những tiếng nổ của động cơ tàu, tiếng đùa vui của những đứa trẻ và tiếng reo hò ra khơi của các ngư dân, dần vang lên sau bầu không khí im lặng, tối tăm của đường hầm. Cánh hải âu vụt qua khung cửa sổ kéo theo sau là những tia nắng đầu ngày, mắt tôi nhắm nghiền lại, vì vẫn chưa thích nghi được với ánh sáng xung quanh.

Bỗng! Tôi rùng mình vì cảm thấy có điều gì đó rất đặc biệt, như việc một tấm chăn được dệt lên từ đầy mùi hương, âm thanh, sắc màu, trùm lên các giác quan và người tôi một cách nhẹ nhàng, ấm áp.

Tôi như đang hoà mình vào không gian của những hạt mùi vị cùng âm sắc lắng đọng của đất trời. Và thứ hạt đầy tinh tuý ấy cũng vậy, nó cũng hoà vào tôi, đi qua lớp da thịt sần sùi, cứng ngắc phía trên, trôi đều theo dòng chảy sâu trong làn da và tiến đến trái tim tôi – một thứ mềm mại, mỏng manh, đang rung lên vì thích thú.

Chao ôi! Chẳng thể nào sai được, cái vị mằn mặn của biển cả đã đi vào trong tôi, mắt tôi thả lỏng và dần mở ra. Những tia nắng đầu tiên lọt vào sâu trong đồng tử, làm cho nó co lại rồi giãn ra. Bình minh đang chảy tràn trên khuôn mặt tôi. Mắt tôi ánh lên những vách núi cao vời vợi ven biển, những con tàu lượn lờ trên mặt nước và theo đó là đàn hải âu đập cánh đang hướng về một mặt trời tròn trịa đang lên.

Chuyến tàu hoả băng qua đại dương rộng lớn, gợi lên trong tôi bao vần thơ khó tả, khiến cho tôi đắm mình vào thế giới bên kia lớp cửa kính, một cách đầy thán phục và trầm trồ.

Quà Tặng

số lượng Bánh mì Không Ai Lái bài viết đã được tặng 2
số lượng Cà phê Nhiều Đá bài viết đã được tặng 1

  • Bánh bao nhỏ đã tặng Bánh mì Không Ai Lái kèm lời nhắn: Tặng tác giả để dành ăn có sức viết nhiều truyện khác nữa nha!!
    2024-07-18 20:39:46
  • Ống Bơ đã tặng Cà phê Nhiều Đá
    2024-07-16 04:24:46
  • Cà Phê đã tặng Bánh mì Không Ai Lái kèm lời nhắn: Tặng tác giả bánh mì ăn lót dạ rồi viết tiếp những tác phẩm hoành tráng khác nà! =))
    2024-07-15 19:42:24

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
avatar tác giả Luis Trần
2 bài viết

Luis Trần

Cấp thành viên
điểm lấp lánh 30/50
1
Cấp độc giả
điểm độc giả 0/50
1
Cấp tác giả
điểm tác giả 8/50
1

"Liệu rằng trên dòng đời ngày đêm luân chuyển này, có kẻ tri âm nào ghé lại nghe âm hưởng từ vần thơ…"