Mợ Đoan Dương

– Mở to mắt ra. Thấy chửa, lũ chuột nhãi muốn yên ổn cưới xin còn phải biếu không mèo con cá. Huống hồ tôi với thày hay qua lại chơi bời, chẳng biếu xén thì chớ, lại còn chả được một câu mời suông. Song tôi không chấp, không hoạnh hoẹ, chỉ xin thày giả đủ gốc lẫn lãi.

 

Con chim lải nhải mãi lão chẳng hề bắt cậu biếu không giống con mèo nhé, lão chỉ đang đòi những thứ vốn thuộc về lão, châu về Hợp Phố ấy mà. Cậu Đoan Dương nén giận, hỏi phắt:

 

– Ngần nào?

 

Chủ nợ tỏ vẻ hài lòng, thì thầm bên tai cậu. Tôi thấy mắt cậu trợn ngược, mắng Thần Nanh Mỏ Đỏ bất lương, ăn trên đầu trên cổ con nợ. Sau nhời rỉa rói, cậu bị đám tà dùng roi quất tối tăm mặt mũi. Xót thay, làn da xanh trắng của cậu hằn những vết to bằng con chạch! Chúng phũ tay nhường ấy, còn giời đất nào nữa? Không kiên gan nổi, tôi chạy lại đỡ đòn, van xin lạy lục ông Đỏ. Nhưng con chim há mỏ đầy khinh bỉ, giơ cánh trước chủ tớ mà diếc móc.

 

– Đã gọi “nặng lãi”, thời chúng bay bảo tao đặt cái tình hay cái lãi lên trước?

 

Thế rồi lão chửi cậu Đoan Dương và tôi có con mắt mà không có con ngươi. Đã đâm đầu đi vay nặng lãi mà vẫn không thấu cái lý lãi mẹ đẻ lãi con, tai hoạ ắt sẽ ập xuống chóng chầy. Mù! Loà! Mù loà hơn cả xẩm!

 

– Không can hệ đến bà ấy, ai làm nấy chịu. – Cậu Đoan Dương còn tưởng tôi không dính dáng vào vay giả, liều mình bênh.

 

– Mày nhầm to con ạ. Gạo châu củi quế mày hốc do con mẹ này mượn tao đấy – Thần Nanh Mỏ Đỏ rít lên, hung hăng túm tóc tôi – hay tao nói oan cho mày hở con mẹ kiến tha?

Lời tác giả

Sắp đủ 13 chương rồi?????

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Sịch Bức Mành Mành
Tác giả: Hoa Sen Ngọt
Thể loại: Kẹo Kéo

Danh Sách Chương (13)