Chương 2: Cháy.
Chương 2: Cháy.
– Sắp chết?
Tông giọng của chủ nhân căn nhà kỳ lạ nâng cao. Rhodes cảm thấy có một cảm xúc gần giống sự tức giận xuất hiện, như lưỡi dao găm liếc sượt qua da, rất nhiều lưỡi dao găm. Anh nhìn những dòng chữ trên tờ giấy nàng cầm đang biến mất nhanh chóng, chúng giống như đang chạy trốn vì sự sống của chính mình. Bên cạnh anh, chiếc ghế gỗ chạm đầy hoạ tiết uốn lượn mới xuất hiện cũng run lẩy bẩy. Ồ, khác với cái gương, trên ghế không hề có một góc nhọn nào trong hoạ tiết chạm rỗng. Rhodes cười nhẹ, bình tĩnh ngồi xuống ghế.
– Người bán lừa em rồi? Có muốn trả lại hàng không?
Câu nói như một lời thầm thì bên tai, nhè nhẹ, với chất giọng hơi khàn. Dù vậy, Rhodes không hề biết, biểu cảm trên cơ thể anh lúc này hoàn toàn trái ngược với sự lãng mạn mơ hồ trong lời anh vừa nói. Hoặc có thể nói, khi Rhodes tự tin rằng bản thân có thể nhìn rõ từng chi tiết của cô gái kia, thì nàng ấy cũng có thể làm điều tương tự.
Ánh sáng tâm hồn của nàng ẩn sau đôi mắt đẹp khép hờ. Nàng buông tờ giấy xuống mặt bàn, để nó run rẩy tự gập mình làm bốn. Những ngón tay thon dài đan vào nhau, chúng nằm thoải mái trên chiếc eo thon mà Rhodes chỉ cần hai bàn tay của anh là có thể nắm gọn. Thứ gì đó nhiệt liệt và mơ hồ lại vụt qua, làm ánh nhìn băng giá trong vô thức của Rhodes biến mất trong một khoảnh khắc. Thậm chí, bàn tay to lớn cũng ngừng lại việc vân vê cán con dao bạc đặt cạnh đĩa ăn trống không.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận