Chương 1: Đêm.

Chương 1: Đêm.

Ánh nắng mặt trời xuyên qua tấm vải đen đang bịt mắt Rhodes, thắp sáng sự hoang mang trong mắt anh. Rhodes nuốt nước bọt, dùng thứ chất lỏng ít ỏi đó làm ướt cổ họng khô khốc. Trong không khí có một mùi hương làm anh choáng váng.

Mùi hương đó vô cùng quen thuộc. Những đêm sự khao khát thiêu cháy linh hồn, đều được mở đầu bằng vị men rượu đắng ngắt và kết thúc bằng mùi hương đó.

Điều khác biệt là, những đêm chỉ có sự trống rỗng và cô đơn cùng cực. Còn hôm nay đã bị lấp đầy bởi sự thỏa mãn, khi hai làn da trượt lên nhau, mùi vị của mồ hôi và của thứ chất lỏng không thể gọi tên bao trùm không gian chật hẹp.

Rhodes ghim móng tay vào lòng bàn tay, nghe tiếng trái tim mình đập một cách hỗn loạn. Anh giật cổ tay, dây thừng siết chặt. Tiếng kim loại ma sát chỉ ra hoạt động của đêm qua chứa đầy bạo lực như thế nào, cột giường đã bị Rhodes giật lung lay.

Mọi thứ sót lại của lần cuối anh còn ý thức vô cùng mờ ảo, ký ức như những mảnh lá vỡ vụn, chúng bay lung tung trong đầu óc trống rỗng của Rhodes. Những tiếng thở dốc, những tiếng rên rỉ khóc than, và những tiếng gầm gừ của bản thân anh mỗi khi điều đó ập tới. Máu anh muốn sôi sục trong các mạch máu, nhiệt độ cơ thể dần tăng cao, đến cả vài thứ đang ngủ yên cũng có dấu hiệu tỉnh giấc.

Rhodes giật mình, anh cố gắng nhấc đầu mình lên và đập mạnh nó vào gối. Trí óc của anh quay tròn như cái lồng sắt trong trò chơi xổ số. Dây thừng đang siết chặt nói rằng anh đã bị giam cầm. Trí nhớ không ổn định của anh nói rằng cách anh có mặt ở đây không bình thường.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận