Chương 6: Lạc vào lòng anh
Trời hửng sáng, Hạ San còn ăn vội món mì xào do Chấn Bình làm. Đêm qua thức khuya học bài nên cô dậy trễ.
– Từ từ thôi! Anh chở em đi học, vội gì!
Nghe chồng nói mà cô suýt nghẹn. Mặc dù hai trường gần nhau nhưng nếu bạn bè bắt gặp anh đưa cô đến trường thì lớn chuyện à.
– Em chẳng dám đâu! – Hạ San mang túi xách lên vai, cô mới bước tới bậc cửa thì Chấn Bình cởi áo ra.
– Nè, sao anh cứ thay áo trước mặt em hoài vậy? – Cô nhăn mặt nhìn anh.
Chấn Bình vắt chiếc sơ mi trên vai, anh lại gần vợ mình. Hạ San nhướng mày trông thân hình thư sinh của anh.
– Nhưng… anh là chồng em mà!
Hạ San cảm thấy mình đuối lý, cô bẽn lẽn quay ra cửa. Chấn Bình chỉ kịp cù nhẹ sau gáy cô. Không biết tại sao thái độ cô dạo này hơi kì lạ. Lấy chồng trên phương diện danh nghĩa, thật sự cô cũng chỉ là đứa con gái mới lớn vẫn còn ham chơi.
Đau đầu quá!
Hạ San thở dài, cô mới đến cổng trường thì lũ bạn vây quanh chực chờ. Nhìn họ vô cùng háo hức, lại có chuyện gì đây?
– Hạ San, hôm qua bọn tớ thấy cậu xuất hiện trong nhà thầy Chấn Bình!
Hạ San tưởng nghe lầm, chúng bạn ánh mắt đa nghi gặng hỏi cô cho bằng được.
– Cậu làm gì ở nhà thầy ấy?
Hạ San túng túng chẳng biết nói sao, cô ậm ờ nhìn qua nhìn lại. Chấn Bình vừa lái chiếc ô tô tới cổng trường đại học bên kia, mấy cô bạn vội chuyển hướng theo. Nhân cơ hội, Hạ San chuồn lẹ. Rốt cuộc không thoát được. Cô im lặng để họ tra vấn sau sân bóng.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận