Nỗi nhớ Cha bên mái nhà dột
Những chiều hoàng hôn đỏ rực phía chân trời, khi cánh chim trở về tổ, lòng con lại dấy lên nỗi nhớ cha da diết. Cha đi làm xa, bước chân cha nặng trĩu những lo toan, gánh nặng trên đôi vai rộng của cha không chỉ là hành trang, mà còn là cả cuộc sống của gia đình nhỏ nơi quê nhà.
Ngày cha rời đi, căn nhà nhỏ đã bắt đầu thiếu vắng một bóng dáng quen thuộc. Những bữa cơm không còn rộn ràng tiếng cười, ấm trà trên bàn nguội lạnh bởi không ai nâng niu, chăm chút. Mái nhà dột nát khi mưa về, từng giọt nước rơi như những giọt nước mắt chảy xuống lòng con, nhắc nhở con về sự thiếu vắng của cha.
Con hiểu rằng, vì tương lai của con, vì những ước mơ dang dở mà cha đã phải gác lại mọi thứ, chấp nhận xa cách. Ở nơi đất khách, có lẽ cha cũng đang buồn nhớ con, nhớ mái nhà nhỏ đã từng là nơi che chở cả đời cha. Những đêm dài, cha có lẽ trằn trọc không yên, nghĩ về con, về căn nhà dột nát mà mình không thể sửa chữa kịp thời.
Con biết rằng, cha đã luôn mong muốn con có một cuộc sống đầy đủ, được học hành, được lớn lên trong một môi trường tốt hơn. Cha đã hy sinh cả những niềm vui nhỏ nhặt, cả sự thoải mái của riêng mình để đổi lấy tương lai của con. Nhưng cha ơi, ở nhà, con cũng nhớ cha nhiều lắm. Những lúc mưa về, con chỉ ước có cha ở bên để sửa lại mái nhà, để ấm trà trên bàn không phải nguội lạnh.
Thời gian trôi qua, con lớn lên từng ngày, nhưng nỗi nhớ cha vẫn chưa bao giờ vơi đi. Mỗi ngày con đều đếm từng ngày mong cha trở về. Con biết rằng, dù ở nơi xa, trái tim cha vẫn luôn hướng về con, về căn nhà nhỏ với nhiều kỷ niệm. Và con cũng muốn cha biết rằng, dù xa cách, con vẫn luôn trân trọng và biết ơn cha rất nhiều.
Lời tác giả
Bức thư này con viết dành cho Cha - người hùng vĩ đại nhất trong lòng con. Vì lo cho con ăn học, vì muốn con có thể bay cao với những ước mơ và hoài bão của mình, Cha đã sẵn sàng hy sinh, rời xa căn nhà ấm cúng và quen thuộc, nơi luôn tràn ngập tiếng cười, để đến một nơi khác làm việc. Cha ơi, hãy nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận