ảnh bìa bài viết Người Tình Của Thầy Tuồng
Đã duyệt

Người Tình Của Thầy Tuồng

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Lily
  • Thể loại: Kẹo Lạc
  • Thể loại phụ: Tùng Ý
  • Nguồn: Khôi Văn Quán
  • Thiết kế bìa: Thiết kế bởi Lily bằng Canva
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem
Tổng số quà
3

Thôi ở xa nghe tin chậm, chạy về chỉ gặp được một Dư ngơ ngẩn. Một Dư còn nhớ hết mọi điều, chỉ quên tình yêu. Té một cái, Dư đánh mất khả năng thấu cảm, trái tim không còn nhận biết được đau đớn hay vui sướng của người. Chỉ có hát bội mới làm Dư thực sống, trong khoảnh khắc, khi cái tên những vở tuồng cổ lướt qua, khi ai hát một câu nào lạc điệu, khi Thôi dắt Dư trèo qua một cái đèo, hai cái núi, đi coi hát bội ở sân miễu quê mình.

Đứng trên gò xa xa nhìn sân khấu dựng cao, Thôi siết lấy bàn tay Dư trong tay, một bàn tay rời rạc, lỏng lẻo như nhồi bằng bông. Có tiếng trẻ con ồn ào chạy sau lưng hai người.

Một đứa trẻ hỏi người đàn bà đang ôm tay đứng bên đường. 

“Người ta hát đám tang hả cô? Sao gõ trống to thế!”

Nước mắt Dư lăn dài trên má, cứ mở miệng kêu trời.

“Trời ơi, hát bội con ơi, tiếng hát quê hương xứ sở! Trời ơi là trời!”

# Lily - Người Tình Của Thầy Tuồng

Bữa đó là một chiều gió thổi phần phật. Hơi biển mát lạnh mang theo mùi tanh cá đập ào ào vào vách đá sau lưng nhà.

Dư đang đứng trong sân thò tay hái lá giang leo đầy hàng rào trước ngõ.

Hàng rào cao ngang ngực, bốn bề lọt gió. Gió thổi tóc xổ tung, Dư bèn buông rổ nghiêng đầu vuốt vuốt tóc dài. Cúi xuống mới thấy bên kia hàng rào, một người đang ngồi bên mé đường lộ, quay mặt vào trong sân, cặp chân dài buông thõng xuống mương cạn. Gã mặc một chiếc áo kaki vàng bạc màu và quần túi hộp còn rất mới, mấy cái túi cái nào cũng phồng lên như đựng gạo. Nhìn thoáng qua, trên người gã chỉ có đôi dép là vật dụng khả dĩ có thể tính trừ quần áo, ngoài ra cũng chẳng có hành lý gì. Ăn mặc như thế không phải dân trong vùng, mà ăn xin, lang thang thì càng không giống.

Chắc người ta lạc đường.

Dư hái đầy rổ lá giang rồi ngoe nguẩy quay lưng.

Bất ngờ, gã đàn ông cất giọng. Mấy câu nẫu ruột buông lơi ngay bên bờ mương, bay là đà mặt nước, treo mình trên cái giọng đặc sệt như kéo sợi mạch nha quẹo dính trong cổ họng.

“Ngàn dặm thẹn cùng non nước

Ngắm mơ màng thân trước hình sau.

Dặm hòe một bước một đau,

Nhìn quang cảnh cũ ra màu dở dang.

Ôm lòng hổ với phu lang,

Non sông lỗi hẹn cùng chàng trăm năm…”

Giọng ca không phải tuyệt đỉnh vậy mà buồn thấu tim gan. Dư sững lại đứng nghe, không biết vì đâu cay mắt.

Người ta hát xong vẫn cúi đầu, hỏi Dư:

“Hiểu gì không mà khóc?”

“Không hiểu, nhưng mà thấy anh khóc tui cũng mủi lòng…”

Dư thôi sụt sịt, ôm rổ ra ngõ, lấy chân hấc hấc mấy đám bụi đất rồi ngồi xuống cạnh gã. Người kia đang phất tay lau mặt, có lẽ không biết mình khóc. Gió thổi lồng. Dư lẳng lặng ngồi nhìn, hai má cũng mát lạnh.

Quà Tặng

số lượng Hoa hướng dương Không Hạt bài viết đã được tặng 3

  • danh hiệu Tân Thủ Văn Minh Hoài Uyên Danh hiệu Tân Thủ Văn Minh danh hiệu Tân Thủ Văn Minh đã tặng Hoa hướng dương Không Hạt
    2025-04-05 20:31:11
  • Ống Bơ đã tặng Hoa hướng dương Không Hạt
    2024-04-28 23:03:51
  • Thanh Diệp đã tặng Hoa hướng dương Không Hạt
    2024-04-22 10:10:06

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận