Lũ chim sâu ríu rít quanh thân cây hoa mộc, xung phong ấp hương mộc vào đôi cánh bé xinh. Dang rộng cánh hết mức có thể, Nhớn và Nhỡ cố sức đập cánh tới tấp khiến hương hoa thơm ngát lan tỏa, thổi bay mùi xi măng hăng hắc còn sót lại. Đám cây cảnh say sưa nếm vị ngọt thanh trong không khí, bàn tán xôn xao:
– Nhẹ nhõm, cậu Ổi nhỉ! – Chậu Sen Đá hào hứng mở lời. – Mùi xi măng và sơn thật đáng sợ!
– Nghĩ đến mà tôi cứ ớn ớn. – Ổi Tàu ca cẩm. – À, tối nay chén rượu cuộc cờ chứ, tiện thể mừng ông Hưng có nhà mới luôn.
Tất cả hò reo vang giờiGiời: Trời. , đua nhau trổ những chiếc lá xinh mơn mởn, cẳng tay cẳng chân cố vặn vẹo thành nhiều thế lạ mắt, nghe “răng rắc” liên hồi. Vinh dự đảm nhiệm vai trò chủ trì, Ổi Tàu vừa tuốt nhanh mấy lá vàng vọt, vừa liến thoắng nhắc anh em Hoa Loa Kèn nhớ thu sẵn vài bài mà chúng quảng cáo là “remixNhạc được phối khí lại từ bản gốc. khét lẹt”, “lofiLofi: Một thể loại nhạc chứa các yếu tố không hoàn hảo trong quá trình ghi âm và trình diễn, có chất lượng ghi âm không tốt. cực chillChill: Cảm giác thoải mái, thư giãn.”. Dù bận tối tăm mặt mũi nhưng anh chàng không quên gặng gốc Bưởi bên cạnh:
– Ông anh lù khù của tôi ơi, chuốt mẽ ngoài đi chứ, ông anh không định tham gia hử?
Bưởi lặng thinh không đáp, chẳng mảy may động đậy một mẩu lá non tơ. Gớm, Ổi Tàu thầm nghĩ, đôi lúc gã Bưởi giống con hến hơn là cây, bảo sao gần mười tuổi đầu vẫn ế sưng ế sỉa.
Bình Luận