Chương 3: Bằng chứng ngoại phạm

Cổng sắt khép hờ khẽ đung đưa. Mái vòm hoa giấy trước ngôi nhà cấp bốn xum xuê tỏa ra bốn phía, bung nở như cái bánh bông lan quá lửa phía trên hai cánh cổng sơn xanh. Từ những bụi hoa điệp, hoa mào gà, bìm bìm và ngọc lan sót lại trong sân, có thể hình dung được trước đây ngôi nhà đã xinh đẹp thế nào. Hiện tại, khăn tang trắng bay cạnh cây cối um tùm không được cắt tỉa, chỉ khiến khách đến thăm hơi tiếc nuối.

Chàng cảnh sát trẻ bước lên trước kêu cổng. Không có tiếng đáp lại. Thấy cổng không khóa, Hải quay đầu liếc nhìn Thông rồi đẩy luôn cổng vào. Ngay khi đặt chân vào sân đất, mùi khói nhang và mùi của cây cối liền lấp đầy khoang mũi. Hải đưa mắt nhìn quanh rồi vừa gọi cửa vừa bước nhanh tới bậc thềm. Thông ung dung đi theo ngay lưng cậu chàng, khóe mắt liếc đến làn khói đen mỏng tanh bay lên từ phía mái nhà bên phải. Mái ngói đổ xuôi phủ một lớp lá tre khô mỏng, hai rãnh thoát nước trống trơn. Quả nhiên, chủ nhà đang dưới bếp.

“Hai anh là?”

“Trước tiên, anh cho phép tôi thắp chị nhà nén hương.”

Thông bước lên trước, hơi nghiêng người nhìn về phía bàn thờ giờ đã được dời vào trong gian giữa. Bát hương trước di ảnh trên bàn thờ đơn sơ vẫn còn cắm ba cây nhang mới đốt. Thông mở lời như thế làm người đàn ông trong nhà hơi khựng lại, nhưng rồi như đã quen với việc khách lạ ghé nhà, anh hờ hững mời hai người đàn ông vào nhà.

“À, được, mời hai anh vào nhà.”

Chủ nhà dẫn khách vào nhà mà không hỏi han thêm câu nào nữa. Kéo ra hai cái ghế gỗ để khách yên vị, Hà không ngồi xuống mà đi thẳng xuống bếp.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận