Chương 3: Hoa Quốc – Lần chạm mặt đầu tiên, trận đấu chớp nhoáng
Những tiếng la hét vang lên, trong màn đêm tĩnh mịch nghe chói tai tới mức rợn người.
Ba cảnh vệ nằm la liệt trên mặt đất, máu chảy ra từ những vết chém sâu trên cơ thể bọn họ, hơi thở mong manh cho thấy sự sống của bọn họ cũng chỉ như màn treo trước gió.
Kẻ đã gây ra cảnh tượng tàn nhân đó, cũng chính là tên áo đen đã xuống tay hạ sát đám côn đồ sáu đêm trước.
“Đợi… Đợi đã…”
Một người cảnh vệ gắng gượng chống người đứng dậy trên thanh kiếm đã gãy đôi, gắng chút hơi tàn lao về phía tên sát nhân.
Ngay lập tức, tên kia quay lại, ánh kiếm léo lên trong màn đêm như ánh chớp, tiếng kim loại cắt xé qua da thịt và tiếng máu phun tóe ra. Cái đầu của người cảnh vệ bay lên trong khi cơ thể của của người đó gục xuống. Máu bắn tuôn xuống như mưa, khung cảnh tang tóc tới mức rợn người.
Tên sát nhân vẩy kiếm, hất chỗ máu có bám lại trên lưỡi kiếm lên bức tường gần đó rồi chậm rãi thu kiếm lại vào bao.
Trong con hẻm tối chỉ còn lại tiếng bước chân vang lên đơn độc.
Bỗng, phía trước mặt tên sát nhân hiện ra một bóng người.
Người đó ngồi dựa lưng vào bờ tường lạnh lẽo, một bên chân co lên chống, để bên cạnh ông ta là một thứ gì đó được cuốn trong lớp vải bọc, chiếc nón rơm kéo thấp khiến cho hắn không thể nhìn rõ được khuôn mặt của ông ta.
Tên sát nhân bước qua người đàn ông với những bước chân bình ổn chậm rãi. Người đàn ông cũng làm như không nhận ra sự hiện diện của hắn, để mặc cho hắn bước qua.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận