Lá vẫn xanh như ngày anh còn đó
Một đoá hoa tươi một cuộc đời
Em đóng băng ngày anh trở lại
Để anh sống mãi với nhân dân
Mùa xuân trôi qua, rồi thu lại đến,
Dưới bóng cây nhớ thuở bên người
Ngày ấy gió lùa qua tóc mây,
Anh đi chẳng nói một lời thay
Bóng khuất mịt mờ, mắt nhòa cay
Lời thề non nước mãi trong tim
Mơ ngày tái ngộ chốn quen này
Súng trên vai anh giẫm lên đời
Lỡ duyên một đời anh với em
Hai ngọn lửa đỏ bùng trong tim
Cháy cho đất nước cháy cho dân
Anh thắp sáng đường lối em đi
Em khóc ròng theo tiếng gọi anh về
Chiếc lá xanh như ngày anh còn đó
Gió ngàn lay động những tàn phai
Tin tức về đâu, nắng cũng dài
Anh trở về trong giấc mộng riêng em
Ánh dương rực toả sáng trong anh
Mây bay theo gió, lòng em lạnh
Ngày anh trở về như bình minh rạng rỡ
Cây vẫn đứng, nỗi nhớ bóng xưa.
Sóng biển êm ái gió rì rào
Nhưng người giờ đây xa xôi lắm!
Anh bước đi trong niềm vui đất nước
Anh trở về nhưng không bóng không hình.
Bình Luận