Lời tác giả cho tập truyện ngắn Where I’m Calling From.
Lời tác giả cho tập truyện ngắn Where I’m Calling From.
Tôi viết và công bố truyện đầu tay của mình vào năm 1963, hai mươi lăm năm trước, và bị thu hút bởi việc viết truyện ngắn từ lúc đó. Tôi nghĩ phần nào (chỉ một phần nào đó) của khuynh hướng ngắn gọn và nhấn mạnh này có liên quan đến việc tôi vừa là một nhà thơ, vừa là một người viết truyện. Tôi bắt đầu viết và đăng tải truyện ngắn cùng thơ gần như cùng một thời điểm, khoảng đầu những năm 60 của thế kỷ 20, khi tôi vẫn còn học đại học. Nhưng mối quan hệ kép là nhà thơ đồng thời là người viết truyện này không giải thích cho mọi việc. Tôi bị cuốn vào việc viết truyện ngắn, dù muốn cũng không thể thoát ra. Mà tôi thì không muốn thoát.
Tôi yêu những cú nhảy vọt nhanh trong các truyện ngắn hay, sự thích thú bắt đầu ngay từ những câu văn đầu tiên, cho đến cảm nhận về cái đẹp và sự bí ẩn được tìm thấy trong những truyện tuyệt nhất; và tôi yêu cái sự thật – thứ vô cùng quan trọng với tôi từ ngày đầu và hiện nay vẫn là mối bận tâm lớn – rằng truyện ngắn có thể được viết ra và thưởng đọc một mạch không ngừng. (Như các bài thơ!)
Từ khi bắt đầu – và có lẽ vẫn vậy – những tác giả truyện ngắn ảnh hưởng lớn nhất đến tôi là Isaac Babel, Anton Chekhov, Frank O’Connor và V. S. Pritchett. Tôi đã quên người đầu tiên đưa cho tôi cuốn Collected Stories của Babel, nhưng tôi nhớ rõ ràng một câu văn tình cờ thấy trong một truyện ngắn xuất sắc nhất của ông. Người dẫn chuyện, khi bàn luận về Maupassant và cách viết truyện hư cấu, có nói: “Không thanh thép nào có thể đâm thẳng vào trái tim với sự mạnh mẽ của một câu văn hoàn hảo được đặt đúng chỗ.”
Lời tác giả
Dịch xong tưởng đi nửa cái mạng =~=
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận