Nhớ người

Ngày hè nắng nóng chói chang,

Vỉa hè chẳng quản người sang kẻ hèn,

Có người bị nắng tới đen,

Có người da trắng kẻ khen nõn nà,

Đều ngồi uống cốc nước trà,

Nhâm nhi câu chuyện kêu ca cuộc đời.

Cánh chim bay lượn trên trời,

Làm ta nhớ tới một thời đoàn viên,

Cũng ngày hè nắng trên hiên,

Có đôi có cặp luyên thuyên đủ điều.

Có hoa phượng đỏ yêu kiều,

Như nàng bẽn lẽn giữa chiều nắng vương.

Giờ đây cây phượng nhớ thương,

Người xưa đã hẹn sẽ thường tới đây,

Mà sao lại chỉ có cây,

Cùng ta nỗi nhớ đong đầy tới nay?

Nghe ve sầu bị trời đày,

Kêu ca oán thán cả ngày lẫn đêm,

Khiến ta mãi cứ buồn thêm,

Hè về lòng chẳng dịu êm chút nào,

Vì ôm nỗi nhớ nao nao,

Về người quá cố trên cao mất rồi!

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Không may
Tác giả: Sohai
Thể loại: Thơ

Danh Sách Chương (11)