ảnh bìa bài viết Không Lấy Chồng
Đã duyệt

Không Lấy Chồng

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Lily
  • Thể loại: Kẹo Lạc
  • Thể loại phụ: Duyên Thương
  • Nguồn: Khôi Văn Quán
  • Thiết kế bìa: Thiết kế bởi Lily bằng Canva
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem
Loading...

Mỗi khi Dũng cúi đầu, Bích luôn nhìn thấy trong mắt anh có một tình yêu bàng bạc, êm đềm và tĩnh lặng chảy qua. Bích cảm thấy hình như nàng và Dũng đã ở cạnh nhau rất lâu, từ thuở khai thiên lập địa, từ khi sông núi non hoang sơ, từ mấy trăm năm trước hay đã mấy chục năm nay, nước đã chảy mòn lối, quen dòng, cỏ cây đã từ mầm non thành cổ thụ. 

“Nhưng em sẽ không lấy anh làm chồng.”

# Lily - Không Lấy Chồng

“Ở vậy cũng được, con cứ coi mà làm.”

Cha nói bằng cái giọng bình thản, phủi tay không đụng tới. Giống như chuyện Bích ở vậy sẽ không ảnh hưởng gì đến cha, không làm ai lo lắng. Bích sống đời Bích, cha yên chuyện cha.

Bích nghe cha nói vậy giữa một chiều vàng, mùa hè sắp hết. Nàng đang quỳ gối nhổ tóc ngứa cho mẹ. Những sợi tóc bạc con con của mẹ nhiều như cỏ dại trên đồng lúa, lớp này lớp khác, Bích nhìn mà váng mắt. Mẹ bỗng dưng bảo chị họ Bích vừa ra tòa tháng trước, giờ đang ở nhà bác. Bích tặc lưỡi ngắt quãng giữa những lời dài dòng của mẹ, chẳng biết có nghe hay không.

Bích không quan tâm chuyện chị họ lắm. Ai cũng nói chị họ đua đòi, phù phiếm. Lên cấp ba chị nuốt chữ không nổi nhưng đã có mười mối tình. Năm ngoái chị cưới chạy bầu. Về nhà chồng sáu tháng thì chị sinh. Đến nay đứa nhỏ biết đi, cuộc tình cũng đôi đường đôi ngã. Người ta đã phải biết trước kết cục tan vỡ ấy, như biết trước trách nhiệm làm mẹ sẽ không làm đôi vai chị thấy nặng mảy may. Nỗ lực kìm chân chị lại của người bác già thành công cốc. Chị sẽ đi, mang theo một sinh mạng nữa lông bông giữa gió trời lồng lộng, như ruột của trái gòn già chùng chình bay.

Bích thì ngược lại. Cha mẹ đã thả Bích bay như chim trời từ ngày Bích mười tám. Một con chim đã thuần người, bay đi đâu cũng biết đường mà quay trở lại. Cha mẹ tin tưởng Bích bằng cái niềm tin mà người ta chỉ dành cho một thứ tài sản vĩnh viễn không bao giờ bị đánh mất, không bao giờ bị mất giá. Có lẽ niềm tin ấy sinh ra từ cái nết già dặn, thấu đáo mà  bướng bỉnh, chuyện gì cũng có suy nghĩ và quyết định riêng mình của Bích.

Bình Luận