Tổ quốc mượn cha emMột câu gây tranh cãi trong tác phẩm của một tác giả mạng nào đó tôi không biết tên, nương tác phẩm này tỏ bày quan điểm “mượn”, xin phép không giải thích thêm một hình hài, rồi lại đem trả nó cho non sông.
Kể từ đó cha không trở về nữa, vì dáng hình người đã hóa thành đất nước.
Một dáng hình mẹ vẫn thương nhớ ngày đêm, dành cả đời để riêng mình mộng niệm.
Một dáng hình đã trở thành đất nước, tan vào hòa bình và quyện cùng nước mắt của tương lai.
***
Ngày hôm ấy tôi được bố đưa đi chơi phố, cả nhà mặc thật đẹp rồi ghé vào một cửa hàng ảnh ở trung tâm thành phố, để chụp một tấm ảnh gia đình. Nhưng không hiểu sao mẹ cứ mỉm cười rồi bật khóc, bố cứ vỗ về mẹ bằng những lời tôi không hiểu. Lúc ra về bác thợ ảnh nhất quyết không nhận tiền công, tôi thấy họ đẩy đưa tờ bạc không ai chịu nhận rồi cuối cùng chỉ thấy bác thợ ảnh đứng nghiêm giơ tay chào bố như các chú bộ đội rồi quay lưng đi thẳng vào trong. Bố bế tôi lên rồi nắm lấy tay mẹ, cả nhà tôi cứ như thế đi về.
Sớm hôm sau, bố đeo lên lưng cái ba lô xanh chờ sẵn, mẹ gọi tôi dậy để tiễn bố lên đường. Bố có bảo bố sẽ đi đâu đó nhưng lại không nói khi nào về, giờ bố đi chỉ ôm lấy tôi thật chặt rồi hôn thật nhiều.
Đoàn người mặc áo xanh lá xếp hàng dài rồng rắn nhau đi khuất. Xa lắm rồi, xa đến chẳng còn nghe tiếng vọng nữa mà mẹ vẫn cứ đứng đó. Tôi hỏi:
Bình Luận