Chương 2: Khởi Đầu Mới

Ngày hôm đó, căn biệt thự Huân Hy tràn ngập trong bầu không  vui vẻ, hạnh phúc. Thì cách đó vài căn nhà, một người phụ nữ vừa từ ngoài trở về nhà với bộ dạng khó chịu. Bà ấy ngồi hậm hực trong phòng khách rồi nghĩ điều gì đó mà đi vội lên trên lầu. Bà thô lỗ đẩy cửa căn phòng nằm phía cuối lầu. Người ở bên trong vì hành động của bà ấy mà giật mình nhìn về phía cửa.

“Hồi chiều mày có qua nhà của dì ba không?” Người phụ nữ lớn giọng hỏi con gái mình.

“Dạ, con…” Uyên nhìn thấy mẹ mình tâm trạng bực bội, tức giận thì cơ thể vô thức run rẩy không nói nên lời.

“Có phải mày biết con nhỏ kia trở về rồi đúng không?” Bà Lan gắt gỏng nói.

“Con… con có gặp chị ấy lúc chiều ạ.” Uyên sợ hãi nói.

Bà Lan nghe vậy thì tức giận giơ tay tát vào mặt con gái mình. Trên má Uyên hiện dấu bàn tay ửng đỏ từ cái tát ấy. Dù vậy, Uyên cùng không dám phát ra bất kỳ một âm thanh nào. Cô chỉ cúi đầu im lặng chờ nghe mẹ mình trút giận.

“Tại sao chứ? Sao con nhỏ đó lại trở về? Không phải bà ta đã nói…” Bà Lan nhớ ra con gái con bên cạnh thì ngừng lại.

“Mày lo mà học hành cho tốt vào. Tao đi làm kiếm tiền cho mày ăn học. Mà có cái việc đặt thứ hạng cao hơn con nhỏ Họa kia mà mày cũng không làm được.” Vừa buông lời cay nghiệp, bà Lan vừa dùng ngón tay day day, nhấn nhấn vào đầu con gái.

“Nếu sớm biết mày là một đứa vô dụng như vậy thì khi đó tao đã chọn nuôi dưỡng em trai mày rồi. Đúng là thứ con gái phế phẩm!”

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận