Gửi bà xã tương lai

Có hay không người cùng anh nắm tay đi hết con đường đời?

Thức dậy với tiếng chuông báo thức inh ỏi bên tai, anh uể oải bước xuống giường, vệ sinh cá nhân rồi chọn đại một bộ quần áo khoác lên người. Xỏ vội đôi giày, dắt con xe cà tàng ra khỏi cổng, khoá cửa cẩn thận, anh phóng xe lao vào dòng người đông đúc trên con đường quen thuộc hằng ngày. Tấp vào một xe bánh mì, mua lấy ổ bánh mì thịt, anh lại phóng xe đến chỗ làm. Điểm danh ở máy chấm công, anh bắt đầu ngày làm việc căng thẳng. Đồng hồ điểm sáu giờ, anh thu dọn bàn làm việc, chào tạm biệt những người đồng nghiệp rồi ra bãi xe, dắt xe chạy về nhà.

Về đến nhà với một hộp cơm và vài lon bia, anh vứt vội chiếc cặp lên bàn, mở tủ lấy một bộ quần áo thoải mái rồi bước vào phòng tắm, thư giãn với làn nước mát từ chiếc vòi sen. Trở ra khi đã trút bỏ lớp bụi bặm ngày dài, bật ti vi xem tin tức hay bộ phim đang chiếu, anh vỗ về chiếc bao tử trống rỗng. Mở laptop ra, anh làm vài công việc dang dở, cùng lúc thưởng thức lon bia mát vừa lấy ra từ tủ lạnh. Bia đã cạn, công việc cũng tạm ổn, anh tắt máy, cất gọn một góc, dọn dẹp sơ rác trong phòng rồi tắt đèn lên giường đi ngủ.

Cuộc sống của anh cứ thế lặp lại như một vòng tuần hoàn, bình yên và nhàm chán. Ngày dài tháng rộng thoi đưa, anh đã quen với những điều giản đơn này. Nhưng trong anh luôn rạo rực một niềm tin cháy bỏng, một ngày diệu kỳ em bước đến như ánh mặt trời sưởi ấm trái tim anh lạnh lẽo, để con tim bé nhỏ có cơ hội được thổn thức liên hồi.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận