Chương 1: Tình yêu trong đáy mắt

Quảng Đông, mùa thu năm 2012…

Quân Tường một mình lặng lẽ bên trang trại ngựa, mấy hôm trước anh và bố có cuộc xung đột nảy lửa. Chuyện chưa kịp lắng xuống, anh đã dọn đến đây ở cùng ông quản gia cũ.

Tờ báo sáng nay còn đặt trên bàn, anh định vứt nó đi thì ông quản gia kịp giữ lại. Chuyện là ông chủ của tập đoàn Hạo Tường muốn chuyển nhượng trang trại ngựa cho người khác, Quân Tường vốn con trai độc nhất của ông ta. Hai người họ đối đầu kịch liệt vì mảnh đất này, Quân Tường quá tức giận sự vô lý của cha mà bỏ nhà đi.

Ánh mặt trời buổi sớm thật đẹp, nó trong trẻo như nụ cười trẻ thơ. Mấy khi tâm hồn có thể yên bình thế này, một mình một cõi không màng mọi chuyện.

Đã lâu lắm rồi nhưng cũng chưa đủ vơi hết nỗi đau nặng trĩu trong lòng. Sống để nhìn người mình yêu thương nhất, trân trọng nhất lần lượt rời xa. Bao nhiêu năm qua, thứ tình cảm mơ hồ đó ám ảnh tâm trí anh. Mỗi lúc mỗi gần, có khi anh muốn được giải thoát khỏi khổ đau vì yêu một người con gái.

Ba năm rồi, cô ấy như biến mất khỏi thế gian không dấu tích. Lời yêu thương liệu còn tồn tại mãi mãi với thời gian?

Chỉ là ta muốn tin như thế.

Một lần thôi…

Em đang ở đâu?

Quân Tường liếc nhìn ngọn đồi trước mặt, mấy đám mây bay giữa lưng trời. Nỗi khắc khoải tình yêu mang bao ám ảnh u hoài theo năm tháng triền miên.

Con đường mòn uốn lượn, hai bên cỏ mọc xanh um. Ngọn đồi hiền hòa mang hơi ấm trong lành, nó chứa đựng tâm tư rối ren sầu não. Anh không thể quên cơn giông bão chia cắt tình yêu, là ai đó can thiệp chuyện tình của họ. Trái tim bé bỏng dại khờ ấy chợt rời xa anh, bỏ lại chàng trai cùng nỗi đau mấy năm dài.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận