Anh cầm chiếc điện thoại trên tay, giọng cô ấy vẫn còn đó. Phía trước bờ hồ cỏ mọc xanh um, những rặng thủy tùng soi mình dưới đáy.
Ngày em ra đi không lời từ biệt. Em mang sự cay đắng giày vò tâm hồn anh. Trái tim giờ là nỗi đau vô tình trong tâm tưởng. Giây phút kề cận bên nhau, ngày đó chợt xa rồi…
Câu chuyện chưa khép lại vào một chiều cuối thu, lúc cơn gió lạnh đưa em về từ miền xa vắng.
– Đứa trẻ ấy là ai?
– Nó không phải con anh!
Bình Luận