Chương 6

Chương 6

– Tôi nghĩ chúng ta không hợp với nhau.

Trong đầu Lucy khi ấy chỉ có một ý nghĩ duy nhất và cô đã nói ra cho người đối diện nghe. Ngón tay cô run rẩy dưới mặt bàn. Cô chẳng biết nhìn vào đâu ngoại trừ hình trái tim trên lớp bọt của cốc cappuccino, chỉ còn cách đó để giấu đi đôi mắt đang vô cùng hoảng loạn. Trái tim Lucy đập liên hồi, tưởng như âm thanh trong lồng ngực đang gõ thẳng vào màng nhĩ. Dồn dập, sự căng thẳng ép lên hơi thở, biến thành Lucy cần nắm chặt tay để ngăn chặn sự run rẩy đang ngày càng lộ rõ.

Không. Không thể lộ.

Người đàn ông kia nghiêng người về trước, nhìn chằm chằm vào Lucy và hỏi:

– Tôi có thể biết lý do là gì không?

Lucy ngồi lui ra sau dù chiếc ghế không hề rộng. Hai tay theo phản xạ nắm lấy hai thành ghế. Rồi như sợ ai đó sẽ thấy đám gân xanh nổi lên trên mu bàn tay gầy, cô giật mình thu lại hai tay và áp chúng lên đùi.

Đôi mắt cô bối rối không dám nhìn thẳng vào người đối diện. Ánh mắt bồi hồi gần cổ áo, lại giật thót khi lỡ làng thoáng thấy yết hầu đang chuyển động. Nhưng cô lại chẳng thể cúi đầu. Như vậy sẽ quá mất lịch sự. Từ chối một cách phũ phàng đã đủ mất lịch sự. Huống chi giờ cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của người ấy.

Nhưng cô có thể nói gì?

Vì cô sợ? Vì cô không phải Lucy kia, người mà anh hẹn hò cùng?

Bất kỳ từ nào cũng không thể nói. Vì chúng không giúp được điều gì. Vì vậy, Lucy lắc đầu.

– Thật đáng tiếc khi lần gặp mặt trực tiếp đầu tiên cũng là lần cuối cùng. Như vậy, chào tạm biệt, cô Williams.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Duet. (Rene đang gọi)
Tác giả: Hoài Uyên
Thể loại: Duyên Thương

Danh Sách Chương (10)