Chương 2

Chương 2

Nói là làm, Lucy đứng dậy. Cô dùng ba tiếng đồng hồ chọn ra những gì cô cho là quan trọng, những thứ có thể nói cho cô biết Lucy cũ là ai, là người ra sao. Để chúng vào hai chiếc va li, cùng quần áo và một số đồ dùng cần thiết, Lucy gọi taxi. Bắt chuyến tàu đêm, cô gái ấy vứt lại những hốt hoảng cùng hoang mang sau lưng, trở về nơi cô thực sự quen thuộc.

Chuyến tàu kéo dài năm tiếng, nó đi từ thành phố Stonefield phồn hoa và ồn ào và dừng lại ở Greenwall tĩnh lặng với những con sông và thư viện. Lucy mua bốn vé của cả một phòng chỉ để được ở một mình và cô ngủ gục trên bàn trong tiếng ồn của con tàu già cỗi. Sau khi người soát vé đến kiểm tra, cô khóa cửa, kéo rèm che cửa phòng kín mít. Nhưng cô lại mở toang cửa sổ, chỉ để lại tấm chắn kim loại đã hoen rỉ lạch cạch phát ra âm thanh theo những chuyển động của con tàu. Ánh sáng thay đổi mỗi khi con tàu đi qua những vùng khác nhau. Chúng kích thích mi mắt đang nhắm của cô, nói cho cô biết rằng cô đang di chuyển, cho dù cô đang mơ hồ trong giấc mộng.

– Chào mừng bạn đến với Greenwall.

Lucy giật mình, khi người tiếp tân nói một câu chào khách sáo. Đôi mắt cô mở to chứa đầy ngạc nhiên khiến người phụ nữ đứng đối diện trở nên ngượng ngùng. Bầu không khí như đông cứng làm Lucy bối rối. Cô ho nhẹ một tiếng, nói như thì thầm:

– Cảm ơn bạn.

Lucy gần như chạy vội lên phòng. Hai cái vali vứt ngổn ngang, cô quăng mình lên giường, ngã vào giấc ngủ.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Duet. (Rene đang gọi)
Tác giả: Hoài Uyên
Thể loại: Duyên Thương

Danh Sách Chương (10)