Chương 3: Nhật nguyệt tịnh minh

Đại Việt. Hưng Long năm thứ 7 (Nguyên Đại Đức năm thứ 3).

Mười năm sau ngày đại thắng quân Nguyên trên sông Bạch Đằng, đất nước nay sạch bóng quân thù. Đế đô Thăng Long bây giờ lại náo nhiệt, tấp nập như thuở ban đầu.

Từ xa, một nhóm ba người thư sinh vận áo dài, đầu chít khăn, vai mang hành lý, theo dòng người tiến vào thành. Trước khi vào cả ba cùng đứng ngắm nghía bốn phương. Một người trong số họ ngó về phía cổng thành, trên đề Quảng Phúc môn, liền mỉm cười, khẽ giọng:

“Quảng chiêu thiên hạ hiền tài. Phúc ấm trăm họ vạn dân.”

Nói xong liền ngẫm nghĩ rồi quay đầu, đối với hai người bạn đồng hành chắp tay:

“Tại hạ còn có việc, chưa thể vào thành ngay, xin chia tay hai anh ở đây.”

Một thư sinh đối diện nhìn trời, lên tiếng thắc mắc:

“Bây giờ cũng đã trễ thế này anh còn định đi đâu? Có về kịp trước lúc cửa thành đóng lại không?”

Thư sinh cười:

“Các anh vào trước đi, tôi còn phải đi gặp một vị cố nhân. Sáng sớm mai tôi sẽ vào sau. Bảo trọng!”

Hai thư sinh chần chừ giây lát liền gật đầu:

“Vậy chúng tôi vào thành trước, anh bảo trọng!”

Thư sinh nhìn hai người bạn đường khuất dần sau cổng thành thì mới quay đầu rẽ vào lối mòn hướng về chùa Diên Hựu.

***

Diên Hựu Tự.

Thư sinh đến trước cổng, lúc này khách hành hương đã vãn, chỉ còn lại một số ít khách lỡ đường vào viếng chùa. Hắn bèn theo sau vào trong, đi được một đoạn thì một sa di xuất hiện, chắp tay xá:

“A di đà Phật. Tiểu tăng vâng lệnh thầy ra đón thí chủ.”

Thư sinh chắp tay vái lạy:

“A di đà Phật. Tiểu sinh xin đa tạ.”

Lời tác giả

Khổ ghê!
Thấy trong bài có hai chữ dùng chưa êm lắm, tính sửa từ khác. Sau đó có mấy phút vào lại mà quên bén mất nó nằm chỗ nào! Kiếm lòi con mắt ếch! ???
À... Thời gian lên chương hơi lâu tí. Nhưng bù lại một chương hơn 6k chữ... Chắc cũng bù lại được thời gian đăng nhỉ...^^

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận