Chương 1: Khởi nguyên

Đất khách xa vời, thân viễn xứ,

Trông về cố quốc, biệt trùng lai.

Chí Nguyên năm thứ hai mươi bốn.

Đại Đô – kinh đô Nguyên quốc.

Hoàng cung.

“Đại Hãn. Đã lục soát! Toàn bộ phủ Bình chương đã không còn ai!”

Nguyên đế Hốt Tất Liệt ngồi trên ngự tọa, sắc mặt vẫn bình tĩnh, không có vẻ gì cho thấy ông đang tức giận. Nhưng cũng chính vì vậy mà bọn thuộc hạ lại có cảm giác như là sự bình yên cuối cùng trước cơn bão táp.

“Trẫm chỉ cho khanh một câu: Nếu để hắn vượt ải Nam quan vào Đại Việt thì khanh hãy đem cái đầu của mình về gặp trẫm.”

Ải Nam quan. Ải cuối cùng ở biên giới phía Nam của Nguyên quốc. Giáp với Đại Việt.

Một chiếc xe ngựa sang trọng, quý phái đang chạy băng băng trên quan đạo hướng về phía ải. Lúc này từ trên thành luỹ quân lính bất ngờ hiện ra tầng tầng lớp lớp. Tất cả cung tiễn đều đã lên dây chỉ cần có hiệu lệnh là sẽ buông tên. Cùng lúc bên dưới tường thành, hai bên đường cũng xuất hiện quân binh, tạo thành thế vây hãm.

Chiếc xe dừng lại, một người đội nón rộng vành che khuất cả mặt mày, vén màn bước ra, hắn thản nhiên nhìn quân lính trùng trùng điệp điệp, giáo gươm sẵn sàng rồi cười khẽ:

“Thật không ngờ Nguyên đế lại coi trọng kẻ hèn này đến vậy.”

Một tướng lĩnh dẫn đầu bước ra:

“Đại Hãn ban ân sắc phong ngài làm Hồ Quảng Bình chương chính sự. Còn đặc cách phong vương. Gây sóng gió như thế này, ngài không cảm thấy bản thân đã cô phụ thánh ân của Khả Hãn sao?”

Tướng lĩnh vừa nói dứt câu thì người thanh niên đã cất giọng cười to, như thể nghe được chuyện buồn cười. Cười đã đời hắn mới dừng lại, cất lời trào phúng:

Lời tác giả

Haizzzz... Cứ một đoạn thời gian vào xem lại thì phát hiện bài nó lỗi từa lưa hột dưa ?
18/6/2024. Sửa thêm thắt một số ý, cho nhân vật có chiều sâu hơn.

Quà Tặng

số lượng Trà đá vỉa hè bài viết đã được tặng 1

  • Hoa Sen Ngọt đã tặng Trà đá vỉa hè kèm lời nhắn: Trà đá đê tác giả ơi?
    2024-08-23 21:52:16

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận