Mướp là một chú mèo con xinh xắn, đáng yêu, rất nhanh nhẹn và hiếu động. Mướp cũng thích làm nũng người, cứ dụi đầu để được vuốt ve. Ông bà chủ cũng đều yêu quý Mướp, cả ngày bế Mướp trên tay, ăn cơm cũng để Mướp nằm trong lòng mà đút thức ăn cho. Vì được chiều chuộng nên Mướp lớn nhanh như thổi, lớn hơn bất cứ bạn mèo nào cùng tuổi.
Lần nào cậu chủ đi học trên huyện về cũng bế Mướp lên, khen Mướp lớn nhanh. Cậu còn chọc chọc vào bụng Mướp rồi nói “lớn nhanh lên cho anh xào rau má.”
Mướp chẳng hiểu “xào rau má” là làm gì nhưng nhìn cậu chủ cười cười, Mướp nghĩ là chuyện tốt nên lần nào cũng meo meo đáp lại.
Gần nhà Mướp có mấy mẹ con nhà cô chuột sống nheo nhóc trong cái hang tối tăm, ẩm thấp gần bờ ao. Mấy mẹ con cô đều gầy gò, nhếch nhác. Mướp còn chưa ra phía bờ ao lần nào bởi từ lúc còn ở với mẹ, chưa được đón về bên này, Mướp đã được mẹ dạy đừng bao giờ qua lại với mẹ con nhà chuột. Mẹ bảo họ chuột xưa nay nổi tiếng hèn mọn, đã hay ăn cắp lại còn phá phách.
Một buổi sáng nắng đẹp, Mướp ra sân nằm dài sưởi nắng. Đang mơ màng ngủ, Mướp bỗng nghe thấy trong bếp có tiếng động nên chạy ngay vào xem xét.
Một bàn tay màu hồng nhợt nhạt bé tí và cái mũi ướt đang cố gắng đẩy vung nồi cơm ra. Nhanh như chớp, Mướp lao vào và chụp gọn kẻ cắp dưới những cái vuốt sắc nhọn. Kẻ cắp chính là cô chuột.
Mướp nghĩ: “Mẹ nói chẳng sai. Họ nhà chuột rất là hay ăn cắp vặt.”
Bình Luận