Sau những ngày tháng lang thang vật vờ, bôn ba giang hồ. Đầu đội nón lá, nách kẹp ống bơ, thẩn thơ lội nước qua bao nhiêu con đường lầy lội. Cuối cùng chúng ta cũng tìm được mái nhà che mưa che nắng rồi. Từ nay cả nhà chúng tôi không còn là dân đầu đường xó chợ nữa rồi. Cám ơn Đảng, cám ơn Bác Hồ, cám ơn Khôi Văn Quán đã mọc lên từ nơi nào đó để cho cha con chúng tôi nơi đi về.
Hu hu, viết quài, viết mãi, viết hết cái để viết mà vẫn chưa đủ một trăm từ nữa Mod ơi.
Tranh này hoàn toàn do tôi vẽ, xin cam đoan chỉ có một trên đời, nếu có hai thì nó là hàng pha kè.
Tôi xin hết.
Bình Luận