Chương 8: Huyết Trì – Tẩy tủy phạt kinh.

Lâm gầm thét, đan lực màu đen không theo khống chế lan tràn ra xung quanh, điên cuồng hấp thu linh khí của Huyết Trì như thể muốn vắt khô nó vậy.

“Đã chết rồi mà vẫn còn tham lam như vậy, còn muốn hủy đi Thánh Địa của tộc ta sao?”

Vương khẽ quát, vung tay lên. Từ lòng bàn tay ông, đan văn biến đổi rồi hợp lại với nhau thành những phù văn lấp lánh ánh bạc hướng về phía Lâm mà đánh tới, phù văn bao quanh cơ thể nó tựa như một cái kén màu bạc, giam cầm cả Lâm lẫn thứ đan lực đen tối kia lại.

“Thu!”

Vương quát một tiếng, lòng bàn tay siết lại.

Kén bạc tạo nên từ phù văn phát sáng, hóa thành một cái lồng bạc giam giữ nó vào bên trong. Từ trong lồng vang lên từng tiếng “Uỳnh uỳnh” nặng nề của thứ gì đập lên vách lồng cho thấy con Thao Thiết trong cơ thể Lâm đang điên cuồng muốn phá vỡ cấm chế.

“Chỉ là một tàn niệm mà thôi, chẳng lẽ còn lo ta không thu phục được ngươi sao?”

Vương dựng thẳng hai ngón tay, đan văn trên lồng bạc biến đổi khiến cho phù văn biến đổi, hợp lại với nhau trở thành một đồ văn hình một con hươu bạc lớn.

“Lục Giác Lộc Bảo Thuật: Lưu Tinh Vũ.”

Hàng trăm, hàng ngàn đốm sáng bạc hiện ra, hóa thành những ngôi sao băng bạc bay xung quanh chiếc lồng rồi đổ xuống như một cơn mưa sao băng đánh lên cơ thể Lâm, mỗi một ngôi sao rơi xuống là lại có một luồng khí đen bay ra khỏi cơ thể nó, bị dòng chảy của những ngôi sao khác đánh tan.

Lâm, hay lúc này là con Thao Thiết, gào lên đau đớn. Đan lực màu đen như thể bị kích thích mà hoàn toàn trở nên điên cuồng, bùng phát như muốn đối chọi lại với Bảo Thuật của Vương.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận