Chương 6: Hạ.
Trên đỉnh của một vách đá cao sừng sững tại phía Đông của Hung Thú Đại Sâm Lâm là một bình nguyên rộng lớn. Nằm ở nơi giữa lưng chừng trời và đất, vùng bình nguyên này được tắm mình trong tinh hoa của đất trời, mọc lên đủ loại cây có hình thù kì lạ, kết thành những bông hoa với đủ loại hình dáng cùng màu sắc hay những thứ quả lấp lánh hào quang như cầu vòng.
Chúng đều là những loại kì trân dị bảo hiếm có, giá trị của mỗi loại đều cao ngất trời, đủ để người ta đổ máu tranh giành chém giết, vậy mà ở nơi đây lại mọc ra nhiều tới như vậy, đủ để dọa cho những kẻ kia chết khiếp.
Một loạt những bóng đen sà xuống từ trên bầu trời. Chúng là những con chim nhỏ, lông đỏ như lửa, cái mỏ vàng, đôi mắt đen láy, đặc biệt là chiếc đuôi dài óng ả như lụa, vô cùng xinh đẹp.
Những con chim này được gọi là Linh Diễm Tước, vô cùng hiếm thấy, được giới quý tộc yêu thích săn bắt làm sủng vật bởi vẻ đẹp của mình, vậy mà ở đây lại có tới cả một đàn lên tới hơn chục con, dường như chúng vẫn luôn tới đây, chưa từng bị quấy phá bởi loài người.
Nơi đây cứ như một vườn địa đàng đối với bọn chúng vậy.
Bình nguyên này chính là nơi sinh sống của tộc Lục Giác Lộc, một trong bốn thế lực cai trị Hung Thú Đại Sâm Lâm bên cạnh Kim Sư, Thanh Vân Điểu và Xích Ngạc.
Đứng im lặng bên vách đá hướng xuống Hung Thú Đại Sâm Lâm là một bóng dáng nhỏ bé.
Mái tóc đen để mặc cho gió tạt bay, đôi mắt đen vô hồn nhìn chằm chằm xuống dưới như thể bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy xuống. Trong đôi mắt của nó đã mất đi một thứ gì đó thay vào đó là một vẻ tang thương không nên có ở cái độ tuổi của nó.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận