Nghe nói về truyện này lâu rồi nhưng chỉ sau khi xem bản phim của Thành Long tôi mới tìm đọc sách. Tôi đã nghĩ với một cốt truyện phiêu lưu thế này chắc đọc phải hay hơn hẳn. Mà đúng thế thật, nhưng mà truyện chả giống phim tí nào.
Tám mươi ngày vòng quanh thế giới thuộc thể loại phiêu lưu, văn học cổ điển, tác giả Jules Verne, viết năm 1873. Cốt truyện đơn giản: Phileas Fogg đã đánh cược số tiền hai mươi ngàn bảng với những người bạn ở câu lạc bộ Cải cách London rằng mình có thể thực hiện chuyến đi vòng quanh thế giới trong tám mươi ngày hoặc ít hơn, theo con số lấy từ tính toán của tờ Thời sự buổi sáng.
Cá cược xong, sau đó chỉ vài giờ, ông cùng với người giúp việc mới tuyển buổi sáng là Jean Passepartout đã lên đường cùng với hành lý siêu nhẹ nhàng: hai áo sơ mi len, ba đôi vớ, và một cục tiền.
“Passepartout!” – Ông gọi – “Trong mười phút nữa chúng ta sẽ lên đường tới Douvres. Chúng ta sẽ đi vòng quanh thế giới.” – Trích 80 ngày vòng quanh thế giới, Jules Verne
Từ “vòng quanh thế giới” hẳn là mang nghĩa đen với Phileas Fogg: không du lịch ngắm cảnh, không kết bạn, không làm gì, đơn giản là bằng mọi phương tiện (mà lúc đầu ông dự tính là tàu biển và tàu hỏa) để đi từ một điểm đến một điểm khác theo lộ trình vạch sẵn. Tất nhiên một chuyến đi như vậy chứa đầy rủi ro, nhưng dường như cả rủi ro cũng đã nằm trong bản dự tính của Fogg.
Tại sao Phileas Fogg lại tự tin mình có thể hoàn thành chuyến đi đến như vậy? Có lẽ vì ông tin vào bản thân – một bản thân chính xác như đồng hồ, và vì ông tin vào tờ báo. Suốt bao nhiêu năm, thú vui của ông chỉ dừng lại ở việc chơi bài và đọc báo, việc tin vào báo cũng không có gì là lạ.
Bình Luận