Chương 2: Thêm một lần thử thách
Cảnh sát giữ thi thể của tôi để điều tra nguyên nhân cái chết chỉ vì con bé phòng bên cạnh hùng hồn khẳng định tôi tự sát. Con bé tóc vàng mang vẻ ngoài nổi loạn, bất cần đó còn đưa ra dẫn chứng là trong một tháng gần đây, tôi thường xuyên bị cấp trên gọi điện phê bình vì không đạt chỉ tiêu và không tìm được người chia sẻ khó khăn nên nảy sinh hành động dại dột. Lời khai đó khiến tôi bất ngờ vì không nghĩ rằng có một người xa lạ quan tâm đến mình nhiều như vậy. Đáng tiếc là từ trước tới giờ, tôi luôn nghĩ mình vẫn ổn dù không có ai làm bạn nên chọn cách sống khép kín, vùi mình vào công việc và giải tỏa căng thẳng bằng bia rượu. Có lẽ trong một thời điểm hiếm hoi nào đó, con nhóc đó đã trông thấy bộ dạng say khướt thảm sầu và nghe những tiếng chửi đời đầy bất lực của tôi nên đưa ra kết luận như vậy.
Khi những lời khai được ghi chép xong, một cảnh sát khác mang theo một danh sát in những số điện thoại đã từng gọi cho tôi trước khi án mạng xảy ra. Trong đó hầu hết là số điện của cấp trên và của mẹ. Lẻ loi và lạc lõng ở cuối danh sách là một số điện thoại lạ không lưu trong danh bạ và một tin nhắn với nội dung “Em muốn nghe giọng nói của anh” nhưng không được hồi âm suốt ba tháng kể từ ngày được gửi đi. Con bé tóc vàng thốt lên như muốn khẳng định tôi tự sát, đến khi nhân viên pháp y xuất hiện và khẳng định tôi chết vì suy nhược, con bé ấy mang gương mặt thất vọng rời khỏi phòng thẩm tra.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận