Chương 3
Kể từ khi bắt đầu dự án, chúng tôi đã chuyển hẳn đến sống tại phòng thí nghiệm. Giờ không muốn gặp lại nhau thì chẳng biết mình phải chuyển đi đâu cả. Có lẽ tôi sẽ chuyển về sống với bố mẹ. Ít nhất cho đến khi nào tôi tìm được chút hy vọng nào đó.
Hiện tại, gia đình tôi sống ở một căn nhà ở rìa ngoài của thành phố thủ đô, một nơi yên tĩnh gần như không có người sống. Chúng tôi chuyển nhà vì bố mẹ tôi chuyển công tác. Ở đây là kho lưu trữ các hồ sơ vụ án. Đồng thời, mẹ tôi cũng đang đảm nhận một vụ án hình sự rùng rợn. Nạn nhân bị sát hại, thi thể không nguyên vẹn và nối liền. Cảnh sát chưa tìm đủ chứng cứ chứng minh hung thủ có tội. Bố mẹ tôi sẽ công tác ở đây một thời gian rồi sẽ được luân chuyển đi nơi khác.
Gia đình tôi sống tại một căn nhà hai tầng mới xây xong, có hai sân trước và sau. Khu vườn có đầy rau và cây ăn quả, một hồ nước có cá và hoa lục bình. Mẹ cười dịu dàng khi thấy tôi đứng trước cổng, mãi không chịu bước vào. Đứa cháu gái lên sáu của tôi về ngay phía sau, con bé là đứa thứ ba của em trai tôi, nó sợ hãi không dám lại gần tôi.
“Chào bác đi con.” Mẹ con bé bước lại gần, bế xốc con bé lên. “Anh về chơi à?” Cô ả nói với tôi, câu hỏi khiến tôi sững lại. ‘Về chơi’, đây là nhà tôi mà. ‘Về chơi’ như thể kẻ có nhà ở rất xa về thăm vậy. Đây là nhà tôi. Nơi mà bố mẹ tôi sinh sống, cũng là nơi tôi thuộc về. Cô ta là vợ của em trai tôi, giống hệt với nó, cô ả cũng chẳng ưa tôi.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận