Chương 9: Bay qua giấc mơ

Khi yêu người ta luôn biết cách làm cho cả thế giới quay vòng vòng tùy ý. Chuyện hai người mà cả trung tâm lo, Tâm Loan hiểu tình cảm Frank dành cho Tương Quân, ấy thế cô nàng e dè không động tĩnh gì.

– Tâm Loan, cô đọc sách hả? – Alex mang cà phê đến, anh ngồi xuống. Mọi người ở ngoài xem Jolh thử máy bay. Hôm nay trời khá đẹp.

– Tôi hỏi anh được không? – Tâm Loan đóng quyển sách lại.

– À… cô nói đi! – Alex chăm chú lắng nghe.

– Nếu có một người con trai yêu một cô gái, họ cách trở địa lý rồi chưa từng gặp nhau. Ý tôi là giống như thần giao cách cảm, người con trai không có cách nào tìm được cô gái đó, cuối cùng chết trong tuyệt vọng. Cô gái sau này gặp được người em trai nhưng luôn bị ám ảnh bởi tình yêu trong mơ, không dám đối mặt với tình yêu hiện tại. Vậy phải làm thế nào?

Nghe Tâm Loan đặt vấn đề, Alex nhướng mày kinh ngạc. Hẳn rồi! Ai lại đi hỏi đàn ông một câu phức tạp như vậy.

– Ờ… ý là… tình huống này trong tiểu thuyết hả? – Alex lúng túng đáp. Mặt anh ta trông ngô nghê hẳn ra.

– Chắc vậy! – Tâm Loan thở dài không nói nữa. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh bình minh ngày mới đẹp biết bao.

Thế rồi khoảng lặng kéo dài cả tuần, mãi đến khi cơn mưa vào chiều cuối ngày…

– Tương Quân, vào nhanh thôi, mưa to quá! – Tâm Loan hối thúc khi họ vừa trở lại trung tâm, hoàn thành nhiệm vụ cứu hộ cho nhóm người gặp nạn trên núi.

– Dạ, em vào ngay!

– Tâm Loan, trà nóng nhé! Tôi pha đấy! – Jolh cởi chiếc áo khoác ướt sũng ra và đi pha trà. Tương Quân bỏ mấy chiếc ba lô vào tủ thì nghe tiếng Jolh vọng ra.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận