Tôi bị đánh thức bởi những tiếng ve ve ve. Mùa hè đã về rồi. Tôi từ từ mở mắt nhìn cái nắng oi ả chói chang lẫn vào tiếng ve kêu đang ngập tràn không gian của tháng tám.
Tôi là một chú chim sẻ vừa tách vỏ trứng chui ra đang mở mắt tròn xoe đón chào cuộc đời này. Nhà tôi ở trên một cái cây cao tít, bên dưới là làng quê, bên trên là cả bầu trời xanh ngắt cao rộng. Tôi nhìn thấy mẹ tôi đang bay tự do giữa bầu trời xanh ngắt ấy cất tiếng hát véo von yêu đời. Tôi thích lắm, chỉ muốn mình lớn thật nhanh để tập bay và được bay giống mẹ.
Ngày tháng qua đi, cái ngày tôi tới tuổi tập bay cũng đến. Trong tiết trời mùa thu có gió nhẹ thổi hiu hiu dễ chịu, tôi được mẹ dạy để sải cánh bay lần đầu tiên. Một lần hai lần rồi ba lần ngã đau, tôi lại đứng lên không nản trí, cuối cùng tôi cũng chập chững bay được. Tôi không hề sợ hãi như đám bạn cùng trang lứa mà bay thích thú lắm. Tôi mạnh dạn sải cánh đi một đoạn xa. Tôi được thấy núi non cao ngất, thấy những con sông xanh ngọc uốn lượn ôm lấy làng quê, thấy cả những cánh đồng hoa thơm ngát xinh đẹp. Tôi mỉm cười với mọi loài vật tôi gặp. Tôi mải mê bay và tận hưởng những cảnh sắc ấy mà không hay biết nguy hiểm đang ập đến. Một hòn đá từ dưới đất bay lên đập mạnh vào người tôi, tôi rơi xuống đất. Đám trẻ con cười tíu tít ùa đến vây quanh tôi, hoá ra tôi bị chúng dùng súng cao su bắn trúng.
Bình Luận