Chương 2: Gặp gỡ rồi lại chia xa
Mười năm về trước. Tại một ngôi trường tiểu học nhỏ, phía sau dãy phòng học…
Một cậu nhóc học sinh thấp bé, ốm yếu, bị đám học sinh to con vây quanh.
– Mày là học sinh mới chuyển tới hả? Có biết quy tắc trong trường này không? – Một học sinh cao to nhất nhóm, mặt hung dữ, hỏi cậu học sinh nhỏ kia.
– Nội quy nhà trường em đã xem kĩ rồi ạ. – Cậu học sinh nhỏ cúi thấp đầu, lí nhí trong miệng.
– Mày giỡn mặt với tao à? Có biết tao là ai không? Muốn sống yên ổn trong trường này thì phải nộp phí bảo kê đó. Biết không hả? – Cậu học sinh to con trợn trừng mắt, vừa dí tay vào trán vừa quát tháo, doạ nạt cậu học sinh nhỏ.
– Nhưng em không có tiền. – Cậu nhóc sợ hãi, mặt mày tái mét, cả người run lên bần bật, giọng nói mỗi lúc một yếu dần.
Đám học sinh kia nổi giận đùng đùng, áp cậu nhóc sát tường. Cậu nhắm tịt mắt, hai bàn tay bấu chặt vào gấu áo, môi mấp máy chẳng thể thốt thành tiếng, đến cả việc nuốt nước bọt cũng khó khăn, cổ họng khô khốc. Trong khoảnh khắc khi cánh tay to lớn của cậu học sinh hung dữ nhất sắp chạm vào người cậu bé đáng thương ấy thì một giọng nói thánh thót vang lên:
– Mấy bạn kia, không được đánh nhau trong trường!
Cả đám quay ngoắt nhìn về phía phát ra câu cảnh báo hùng hồn ấy. Cậu học sinh nhỏ cũng rụt rè hé mắt. Đó là một cô bé nhỏ nhắn, mang cặp kính dày cộm, đang đứng chống nạnh chỉ tay về phía nhóm học sinh kia. Cô bé mạnh dạn bước tới, ánh mắt kiên định đối diện với chúng, dõng dạc lên tiếng:
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận