Chương 2: Chỉ là cơn gió
Tokyo, một ngày đầy nắng. Mọi người tranh thủ đi làm. Sự tất bật, nhộn nhịp theo guồng quay cuộc sống. Người ta luôn muốn tìm kiếm điều gì đó qua cái thế giới này. Không muốn tin nhưng sự thật chính Dương Linh đã làm theo giấc mơ, một cách mơ hồ mà xa xôi. Trên sân thượng, cô nhìn thế giới đang thu nhỏ lại, bầu trời rộng lớn biết bao. Mơ mộng, hạnh phúc, dù vậy cũng có người thích sống trong ốc đảo chính mình.
Tiếng đập bóng ở sân trường nghe vui tai. Anh ta nhảy một cái, thế là bóng vào rổ vô cùng điêu luyện. Sao chơi một mình nhỉ? Ánh mắt người đó khiến cô giật mình. Anh ta nhìn cô. Rõ ràng thế! Dương Linh bối rối, cô rời khỏi chỗ đó.
Ishino Shinjo?
– Dương Linh, cậu đi đâu vậy? – Akiko khẽ gọi.
– Không, tớ…. – Dương Linh ú ớ chưa nói được gì thì Akiko đã tiếp lời.
– Saiko rủ chúng ta đến Waseda chơi vào chủ nhật này! Sẽ vui lắm đây! Cậu ấy ở kí túc xá mà! – Akiko hào hứng nói, Dương Linh nghe mà muốn ớn lạnh. Akiko định làm gì? Trông cô ấy đầy toan tính.
Thôi kệ!
* * *
Ngày chủ nhật, trời trong và nắng rất đẹp. Sân trường yên ắng, vài nhóm học sinh đến tập thể thao thư giãn. Waseda danh tiếng, lần đầu bước chân đến đây ai nấy đều thấy vinh hạnh.
– Linh, đi thôi! – Akiko hối thúc. Dương Linh chạy đến chỗ Saiko, bọn con gái ở đây khá thú vị, họ dẫn hai cô đi tham quan trường.
– Saiko, trường cậu đẹp thật! – Dương Linh trầm trồ khen, Akiko bắt đầu thích thú kể cho Saiko nghe những hoạt động ở trường và Saiko cũng thế.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận